Nói là nói chuyện năm phút, thì đúng là chỉ năm phút. Hết giờ, Bất Kiến Hàn xách cổ áo Tiểu Tuyết, ném cô bé xuống khỏi giường, rồi lôi xách cô bé,  giám sát cô bé trở về giường chung với những đứa trẻ khác trong trại trẻ mồ côi.
Đêm mưa bão, mất điện, hành lang lại tối om, ngay cả một người đàn ông trưởng thành như Bất Kiến Hàn cũng cảm thấy rợn người. Cậu bật đèn pin, vội vàng đưa Tiểu Tuyết trở về, sau đó cũng quay lại phòng nằm xuống, định tiếp tục giấc ngủ đang dang dở.
Vừa nằm xuống, gáy vừa chạm vào gối, chuông điện thoại reo lên.
Bất Kiến Hàn: "Thực sự không định cho tôi ngủ phải không?"
Cậu nằm trên giường, nhấc máy.
“Chào~?" Quả nhiên giọng nói của Thương Hành Y vang lên từ đầu dây bên kia: "Cậu có nghe thấy tôi nói không?"
Bất Kiến Hàn: "Chào cái con khỉ, tôi muốn đi ngủ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play