Cô ta nghe Xuyên Trụ lải nhải một hồi, nhưng cô ta lớn thế này, đã bao giờ nghe qua bọ có thể ăn được đâu!
Châu chấu châu chấu, phía trước không phải có chữ hoàng* sao? Có chữ hoàng này, sao có thể tùy tiện ăn được? Cô ta cảm thấy lời Xuyên Trụ nói đều không đúng đắn, chỉ một mực đi đến bên trong ruộng rau bên cạnh nhà, từ miệng châu chấu giật mấy quả dưa cỡ lòng tay và hai nắm đậu đũa, tuy đã bị gặm đến lồi lõm trông xấu đến phát hoảng, nhưng nó cũng là rau không phải sao? *châu chấu là hoàng trùng
"Em đó!"

Xuyên Trụ dùng đầu ngón tay chọc chọc cô ta, nói với Tiểu Chiêm Tiểu Dịch: "Hai đứa con đừng có học theo mẹ, nhặt hạt vừng làm rơi cả dưa hấu!" Tú Miêu bĩu môi, thấy vùng lân cận có người nên cũng không lên tiếng, đợi đến khi ra khu đất hoang sau nhà mới lén lút hỏi Xuyên Trụ.
"Cha nó, lời anh nói khi trước thật sự y như thế!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play