Tết năm nay chắc không có nhà nào nỡ dùng dầu nữa đâu... Đương nhiên, năm nay có thể bình an đi qua không cũng không thể nói trước được.
Lý Như lấy thêm mấy con bỏ vào trong bát, đưa cho thôn dân xung quanh, để bọn họ nếm thử.
Trưởng thôn Vương Lão Mậu thấy mấy người ăn trước đều không có chuyện gì... đáng ra phải đợi thêm chút nữa, nhưng ông ta nghĩ lại, đến nay nhiều năm liên tục gặp hạn hán, giờ lại có nạn châu chấu, trên núi dưới ruộng gần như không còn sắc xanh...
Châu chấu ăn được, thế thì mọi người còn đường mà sống, còn nếu không ăn được, độc chết thì ông ta chết, ông già này cũng đã năm mươi tuổi rồi, ngày qua ngày còn không sống nổi, còn sợ chết ư? Thấy đến trưởng thôn cũng đã ăn rồi, thôn dân xung quanh ngửi thấy hương thơm ngào ngạt của bọ chiên, Tiểu Chiêm lại ở đó ăn đến miệng mồm dính đầy dầu mỡ, có mấy người cũng đồng suy nghĩ với trưởng thôn... Đã như vậy rồi, còn Sợ cái gì?
Anh một con tôi một con, chẳng mấy chốc đã đem chỗ châu chấu chiên của Lý Như phân chia sạch sẽ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT