Nhưng bây giờ nghe nói vậy thì hóa ra đó là chỉ là mẹ nuôi của lão tổ tông.
Cô ấp a ấp úng chưa biết trả lời sao, sợ nói lỡ lời thì bị nghi ngờ. Cũng may có cô bé Tiểu Lan miệng mồm lanh lẹ tại tò mò, quấn lấy cậu ba hỏi này hỏi nọ cây súng nên chuyện nhận mẹ nuôi của Lý Mai đã được bỏ qua.
Thì ra Nam Lĩnh dù là vùng đất hoang sơ nhưng lại có núi có nước, có thể khai thác đất đai làm ruộng, nếu vậy thì tất nhiên sẽ người vùng ngoài nhìn trúng chỗ đất đai màu mỡ này.
Cha mẹ nuôi của Lý Mai là cặp vợ chồng già sống ở sâu ở trong núi, tuy là không thiếu ăn thiếu uống nhưng mà đôi khi vẫn phải đi ra ngoài mua mắm muối các loại gia vị, rồi kim chỉ này kia. Nên hầu như năm nào cha nuôi của Lý Mai đều đi xuống núi mua đồ dùng. Có một lần gặp phải đợt mưa to, bị ngã bệnh, cũng may gặp phải cha mẹ Lý Mai tốt bụng đưa về chăm sóc thuốc thang. Lúc đó Lý Mai chắc cũng tầm Tiểu Lan bây giờ, nhiệt tình chạy tới chạy lui đưa nước đưa cơm, sau này khi cha nuôi Lý Mai khỏi bệnh thì nhận cô làm con gái nuôi, hai người không con không cái nên đối với Lý Mai cũng rất tốt, cho đến sau này cháu trai họ của hai người đến nhờ cậy, rồi ở đó phụng dưỡng hai người họ, khi mà làm tang sự Lý Mai cũng có đi đến Nam Lĩnh giúp đỡ... Chỉ là việc này xảy ra lúc Tiểu Lan tầm ba bốn tuổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT