Cô cứ nghĩ bản thân ít nhiều gì cũng đã đi qua những cánh rừng hoang vu, nhưng cô không nghĩ đến lúc đó và bây giờ khác nhau, bây giờ rừng vẫn còn rất nhiều động vật hoang dã, thêm cả lúc trước thì còn có vũ khí hiện đại, thời bây giờ sao so được với vũ khí lúc đó chứ?
Được chị ba và mấy đứa nhỏ nhìn mình như nhìn một anh hùng, Lý Xuyên Trụ có chút ngượng ngùng, ngây thơ nở nụ cười, sờ sờ cây súng bảo bối của anh ấy nói: "Cái này cũng chỉ để hù dọa động vật hoang dã thôi chứ em cũng không bắn gì được đâu!"
Lúc nãy tuy là đáng sợ nhưng cũng may là không có nguy hiểm gì, đám trẻ sẽ không giống như người lớn suy nghĩ nhiều rồi lo lắng, bọn nhóc vẫn cứ tí tởn vui vẻ. Đuổi được con sói hung ác đi, mọi người đi đến cửa động tìm một bãi đất trống ngồi nghỉ, Tiểu Lan còn rất nhiệt tình xung phong giúp cậu ba giữ cây súng kia.
Miên Hoa cũng thẹn thùng đưa tay sờ sờ ống súng thật dài, Tiểu Chiêm cùng tuổi với Miên Hoa, nhìn thấy các cô gái hâm mộ như vậy, tự nhiên cũng cảm thấy nở mặt nở mày, vỗ ngực nói: "Cái này là chuyện nhỏ, em còn từng cùng cha đi bắt gà rừng nữa đó!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT