Biết ngày hôm sau Thẩm Tiêu có hẹn với Bạch Mộ Tình, tâm trạng của Thẩm Du rất phức tạp. Lúc ấy, vừa xem bộ tiểu thuyết này, Thẩm Du không có chút cảm tưởng đối với vai ác, điều duy nhất khiến cô cảm thấy chán ghét, chính là nữ phụ hoa sen trắng này.
Có thể nói, mọi câu chuyện xưa đều không có gì tốt, tất cả đều là do Bạch Mộ Tình trực tiếp hoặc gián tiếp tạo thành. Cô ta ở bên cạnh Thẩm Tiêu châm ngòi thổi gió, làm vai ác trở mặt thành thù với nam chủ Tư Đồ Dật, cuối cùng đấu đến ngươi chết ta sống.
Bởi vì biết những tình tiết đó, cho nên cô chỉ vừa nghe đến tên của Bạch Mộ Tình, ngay lập tức trong lòng sẽ cảm thấy bài xích cùng chán ghét.
Nếu Thẩm Tiêu thật sự có tình cảm với Bạch Mộ Tình, vậy sau này cơ hội cô nhìn thấy Bạch Mộ Tình khẳng định sẽ càng nhiều.
Càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu!!
Tuy rằng Thẩm Tiêu nói yêu đương rất não tàn, nhưng hiện tại Bạch Mộ Tình đang lúc nổi tiếng, đi đến đâu cũng sáng lấp láp, Thẩm Tiêu xã giao nhiều, mang cô ta theo sẽ rất có mặt mũi.
Ngay từ đầu, xác thật bọn họ không phải bởi vì tình yêu mà ở bên nhau. Nhưng những ngày sau, ý thức lãnh địa của Thẩm Tiêu càng ngày bộc lộ ra càng mãnh liệt, tự nhiên xem Bạch Mộ Tình thành người phụ nữ của mình. Bạch Mộ Tình lại sử dụng một chút thủ đoạn, Thẩm Tiêu đi từng bước một lên con đường *hắc hóa.
*Hắc hóa: chuyển thành màu đen, chuyển thành người độc ác.
Nghĩ vậy, Thẩm Du cũng chỉ muốn thở dài.
Đêm đó, sau khi ăn xong bữa tối, Thẩm Tiêu có hẹn đi ra ngoài, không có anh ta ở nhà, Thẩm Du cũng không gấp gáp về phòng, mà đi bộ quanh sân chung với chú Lý để *tiêu thực.
*Tiêu thực: tiêu hóa thực phẩm, tiêu hóa thức ăn.
Trời còn chưa vào thu, nên thời tiết vẫn còn khá oi bức, cũng may ban đêm có chút gió mát, thổi bay cái nóng, làm con người thoải mái.
Thẩm Du lười biếng vươn vai, thoải mái nằm ở trên ghế xích đu, trong tay cầm chiếc quạt mà chú Lý xách theo, ngẫu nhiên phe phẩy mấy cái xua đuổi muỗi.
Chú Lý ở bên cạnh thắp nhan muỗi, lại bưng ra một dĩa trái cây, đặt ở bên cạnh Thẩm Du, sau đó mới ngồi phía bên kia ghế xích đu.
Ngáo Husky thì nằm ngủ gật dưới chân xích đu, ngẫu nhiên động động lỗ tai, như là đang nghe lén.
Trong sân, các loại côn trùng không biết tên hết đợt này đến đợt khác thay phiên ca hát, giống như đang chơi nhạc giao hưởng, âm thanh rõ ràng sắc sảo, rồi lại làm người cảm thấy đặc biệt yên lặng.
Chú Lý thấy cô vẫn luôn im lặng, cho rằng cô còn khó chịu vì chuyện xảy ra lúc chiều, an ủi nói: “Con cũng đừng buồn, tiên sinh vẫn luôn như vậy, đều đã trải qua nhiều năm, sao con không chịu nghĩ thoáng một chút.”
Thẩm Du gật đầu “Chú Lý, nếu là chú, chú có tức giận không?”
Thẩm Tiêu lên cơn điên, ai cũng ngăn không được, dù là một người lớn như chú Lý, anh ta cũng sẽ làm như thường, không hề biết tôn trọng người khác.
“Cũng không đến mức tức giận, nhưng chú cũng là con người, có đôi khi cũng sẽ cảm thấy đau lòng.”
Chú Lý ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đêm, giống như đang nhìn chỗ nào đó xa xôi, lại giống như đang nhớ lại những chuyện xa xưa, nói:
“Thật ra, khi còn nhỏ con rất hoạt bát, sau khi lớn lên mới thay đổi thành hướng nội. Khi còn nhỏ, thiếu gia vô cùng thông minh, học cái gì cũng một lần là hiểu, nên có khả năng đọc được ý người qua sắc mặt, cho nên suy nghĩ càng ngày càng không giống với người thường”
“Đoạn thời gian lão tiên sinh và lão phu nhân ra đi, thiếu gia tiếp nhận công ty, làm việc không biết ngày đêm, đến cuối cùng phải nhập viện” Nói tới đây, chú Lý thở dài “Là chú không tốt, không thể giúp được cái gì, chỉ có thể nhìn lo lắng suông.”
Thẩm Du lắc đầu, thiệt tình nói: “Không phải như thế, bởi vì có chú Lý, nên cái nhà này mới có thể an ổn.”
Bởi vì có một người lớn trong nhà, cho nên nơi này mới ấm áp, mới giống một ngôi nhà.
Nghĩ như vậy, trong lòng Thẩm Du bỗng nhiên có một chút hơi hơi co rút đau đớn, theo cốt truyện phát triển, Thẩm Tiêu hắc hóa, kết cục cuối cùng của chú Lý là bị Bạch Mộ Tình xua đuổi ra khỏi biệt thự!!
Thẩm Du thở sâu, càng nghĩ càng bực, một người tốt như vậy, còn toàn tâm toàn ý vì cái nhà này suy nghĩ, sao có thể bị đuổi đi được kia chứ?!
Nhưng, đi hay không đi lại có cái gì khác nhau, dù sao kết cục đều đã được sắp xếp sẵn đâu vào đó rồi.
Bên này, trong lòng cô đang rối rắm, thì nghe chú Lý nói: “Vừa rồi ăn cơm, chú nghe thiếu gia nói đang hẹn hò cùng nữ minh tinh nào đó, đối phương là người ra sao, thiếu gia đã 29 tuổi, là tuổi nên cưới vợ sinh con, nếu đối phương không tệ, chú đi khuyên nhủ thiếu gia thật lòng the ...”
Thẩm Du dọa nhảy dựng, vội vàng cắt ngang, nói: “Tên tuổi còn chưa có coi đâu, chú đừng hỏi làm gì”
Trong lòng âm thầm nói thêm ‘người đó là thứ xui xẻo, chuyên gây chuyện’, nếu Thẩm Tiêu cưới cô ta vào cửa, cái nhà này đừng mong có ngày lành.
Đúng rồi, hiện tại Thẩm Tiêu và Bạch Mộ Tình tên tuổi còn chưa có coi, cô có cần động chút tay chân, từ giữa làm khó dễ, ngăn cản bọn họ đến với nhau, như vậy kết cục, có phải sẽ được thay đổi hay không?
Rốt cuộc thời điểm cô xem tiểu thuyết, còn chưa có xuyên vào, nhân vật đều đi từng bước theo cốt truyện. Hiện tại cô vào đây, trở thành nhân tố không ổn định trong cốt truyện, đó có phải đại biểu thật ra cô có thể thay đổi cốt truyện phát triển tiếp hay không?
Tưởng tượng ra có loại khả năng này, tim Thẩm Du không khỏi đập gia tốc. Nếu không có biện pháp rời khỏi Thẩm gia, lại không muốn rơi vào kết cục thê thảm, vậy cô có thể vì chính mình, vì cái nhà này tranh thủ một chút, chậm rãi thay đổi Thẩm Tiêu, từ từ thay đổi kết cục … ?!!!
Ý tưởng này tuy rằng có chút kinh hoàng, nhưng cũng chưa chắc không thể làm được.
Giờ phút này, cô giống như du khách đang đi ngắm bình minh sáng sớm trên thảo nguyên xanh ngát, vừa nhấc đầu, đã thấy ánh sáng chói lóa chiếu ra phía xa chân trời.
Ngày hôm sau, sau khi thức dậy, Thẩm Du cũng không có lập tức đứng lên ngay, mà là nằm ở trên giường nghĩ đến những chuyện tối hôm qua, nghĩ tới biện pháp tự cứu lấy chính mình, cứu lấy nhà họ Thẩm, chính là chia rẽ Thẩm Tiêu và Bạch Mộ Tình, không cho bọn họ ở bên nhau.
Tuy rằng ý tưởng không tồi, nhưng ngủ một giấc dậy, đầu óc thanh tỉnh một chút, lại cảm thấy có chút khó khăn.
Đầu tiên, sinh hoạt giữa cô và Thẩm Tiêu quanh đi quẩn lại cũng chỉ giới hạn trong nhà, thường ngày, Thẩm Tiêu ở bên ngoài làm cái gì, cô không biết.
Tiếp theo, với tính cách sáng nắng chiều mưa, không biết lên cơn điên khi nào của Thẩm Tiêu … Cô có hơi sợ. Nếu trắng trợn táo bạo phá hư, không biết dưới sự giận dữ, Thẩm Tiêu có đại nghĩa diệt thân, bụp bụp cô trước hay không? Mấy chuyện đó đều là có khả năng xảy ra.
Cho nên việc cấp bách trước mắt, cô nên nghĩ ra càng nhiều kế hoạch càng tốt, sau đó loại trừ dần, xem cái nào hay, nên áp dụng ra sao … !!!
Đang lúc cô đang không miên man suy nghĩ, chú Lý tới gõ cửa “Tiểu thư, con đã dậy chưa?!”
Thẩm Du lớn tiếng đáp: “Có chuyện gì vậy chú Lý?”
“Tiểu thư, bữa sáng đã làm xong, đồ ăn chú đã để trong hộp giữ ấm, đợi lát con đi ra có thể trực tiếp ăn, hiện tại chú phải ra cửa một chuyến, đi đưa văn kiện cho thiếu gia”
Thẩm Du lăn một cái, lăn từ trên giường xuống, nhanh tay khoác một cái áo vào, chạy chậm mở cửa: “Không phải hôm nay anh con muốn đi hẹn hò sao, sao còn nhờ chú đưa văn kiện ..?!”
Chú Lý cười nói: “Buổi sáng công ty còn có cuộc họp, khả năng đợi đến giữa trưa hoặc buổi chiều mới đi hẹn hò.”
Thẩm Du lại hỏi: “Hiện tại chú phải đi ngay sao?”
“Đúng vậy, thiếu gia đang chờ.”
Nghĩ nghĩ, Thẩm Du nhỏ giọng hỏi: “Con có thể đi theo chú được không, hôm nay là ngày cuối tuần, con muốn theo chú đi ra ngoài hít thở không khí một chút.”
Chú Lý hơi kinh ngạc, trước kia Thẩm Du nghỉ ở nhà, cả ngày đều tránh né ở trong phòng, nơi nào cũng không chịu đi, không ngờ hôm nay lại chủ động yêu cầu ra cửa, xem ra gần đây con bé thật sự đang chậm rãi thay đổi.
Chú Lý rất vui, gật đầu, nói: “Vậy con rửa mặt đánh răng xong rồi xuống dưới, chú bỏ bữa sáng vào hộp cơm, để con mang theo ăn dọc đường”
Thẩm Du liên tục gật đầu, đóng cửa lại, chạy nhanh thay quần áo rửa mặt, đợi cô hoàn thành công đoạn, chạy xuống dưới lầu, chú Lý đã ở khởi động xe chờ cô.
Chạy thẳng một mạch đến Thẩm thị, trong lòng Thẩm Du hơi bất ổn. Rốt cuộc, trước đó còn nghĩ muốn rời xa tên tâm thần đó, từ nay về sau lại phải nghĩ cách tiếp cận anh ta, tâm trạng thay đổi có chút lớn, trong lúc nhất thời cô còn không thể thích ứng kịp.
Ước chừng nửa tiếng, xe đã chạy tới dưới tòa nhà Thẩm thị, chú Lý kêu Thẩm Du xuống xe trước, chú tìm chỗ đậu xe. Kết quả, Thẩm Du vừa nhấc bước đi một chút, thì phát hiện có người cãi cọ ồn ào trước cửa công ty, hình như là có người đang gây sự, động tĩnh còn rất lớn.
Vì thế cô bước lên hai bước, muốn xem náo nhiệt, không ngờ vừa giương mắt thì nhìn thấy Thẩm Tiêu mang theo một dàn vệ sỹ, hung dữ đi ra cửa chính công ty.
Anh dẫn đầu, tây trang giày da, mặt mày không giận tự uy, một đôi chân dài đi đường mang theo gió, thoạt nhìn uy phong lẫm liệt, không ai bì nổi.
Thẩm Du thầm bị dọa nhảy dựng, nghĩ: Thần thái này, là muốn đánh lộn với người ta sao ?!!!