“Vũ nhi, con như vậy, mẫu thân rất đau lòng. Bát Bà Sa Túi này, hay là con uống đi. Uống rồi sẽ không đau khổ như vậy nữa.”
“Không, mẫu thân, con thà đau khổ mà nhớ, cũng không muốn mơ mơ hồ hồ mà quên.”
Ta đánh đổ bát Bà Sa Túi, mẫu thân cũng không ép buộc.
Ta không quậy phá nữa, mỗi ngày đều tĩnh dưỡng cho tốt.
Nhưng mỗi khi cúi đầu ngẩng mặt, khắp trời sao, hoa đào rơi rụng, từng ngọn cỏ, cái cây, đều là Huyền Thanh.
Bản nhạc "Tương Tư Dẫn" đó, ta rất nhanh đã đàn đến mức xuất thần nhập hóa.
Vết máu trên Lưu Quang cầm cũng đã được lau sạch từ lâu. Nhưng chủ nhân của nó, người mà ta muốn đàn "Tương Tư Dẫn” cho hắn nghe, lại không còn nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play