Cô gái vừa mới tới mặc một chiếc quần yếm màu đen, áo bên trong ngắn tay màu trắng, búi tóc rất thấp, tóc được vuốt ra sau tai. Dáng vẻ của cô rất mảnh mai, thuần khiết, rất dịu dàng thùy mị, nhưng có điều cũng không phải quá xinh đẹp đến mức phải kinh ngạc.
Không biết có phải là ảo giác hay không, mấy người Tây Bạo đang nói chuyện phiếm với nhau kia, ai nấy đều chuyển tầm mắt nhìn chằm chằm cô gái này.
Phùng Diệu Đồng trong lúc nhất thời không nhớ ra nổi tên của cô là gì, thì bỗng nhiên nghe thấy Vương Than uể oải nói: “Khương Sơ Nghi, cô có bệnh ngôi sao à? Để chúng tôi chờ cô lâu như vậy.” 
Có thể thấy được, cô gái này có tính tình rất rụt rè, cô ngồi bên cạnh Phùng Diệu Đồng, nhỏ giọng giải thích với bọn họ: “Buổi chiều quay phim bị trễ mất, sau đó trên đường còn bị kẹt xe nữa, thật ngại quá.”
Nghe bọn họ nói chuyện, dường như có cảm giác rất thân thiết với nhau, Vương Than cũng không khách sáo với cô như với những người khác.
Trong lòng của Phùng Diệu Đồng cảm thấy hơi khó hiểu, chớp chớp mắt nói với cô: “Xin chào, tôi tên là Phùng Diệu Đồng, gọi tôi Đồng Đồng là được rồi.”
Khương Sơ Nghi phát hiện hình như mình không phải là người đến cuối cùng, cô thở phào nhẹ nhõm: “Xin chào, tôi tên là Khương Sơ Nghi, cô cũng có thể gọi tôi là Sơ Nghi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play