Khương Sơ Nghi gật gật đầu: “Được.”
Tông Dã hút rất chậm nửa điếu thuốc còn lại, vừa khéo đủ thời gian để nghe xong bài hát này.
Anh ngậm điếu thuốc lá, hơi ngả người ra sau dựa vào lưng ghế, dáng vẻ hút thuốc nuốt mây nhả khói bây giờ rất khác với hình ảnh chín chắn lạnh lùng trong ngày thường. Sau khi thả lỏng tinh thần, buông bỏ hết những áp lực của cuộc sống và thân phận người nổi tiếng, trên người anh có một khí chất rất mâu thuẫn, vừa dịu dàng lười biếng nhưng đi kèm với đó lại ẩn giấu chút hung dữ.
Thỉnh thoảng Khương Sơ Nghi lại lén nhìn anh, anh của bây giờ khiến cô cảm thấy có chút xa lạ, không dám nhìn anh quá lâu. Cô không biết tiếng Quảng Đông nên nghe bài hát cũng không hiểu được ca từ, chỉ cảm thấy trong giọng hát này chất chứa sự thương cảm và nỗi hối tiếc vô bờ bến.
Cuối cùng, bài hát cũng kết thúc, điếu thuốc lá kia cũng cháy đến phần cuối.
Sau khi mùi khói thuốc bay hết, anh nâng cửa kính của cửa sổ xe lên. Tông Dã lần mò trong bóng tối, mở hộp đựng đồ ra, sau đó lấy một gói khăn giấy ướt ra rồi rút mấy tờ.
Anh cúi đầu nhìn xuống, chậm rãi dùng khăn giấy lau ngón tay, động tác rất cẩn thận, kỹ càng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT