Ngay cách chỗ bọn họ không xa, sát mép nhà kho, Tông Dã đang lười biếng vùi mình trong chiếc ghế xếp màu đen ngủ say. Tư thế ngồi của anh thả lỏng và rất thoải mái, tai đeo tai nghe, hai tay đan vào nhau gối sau đầu, dây giày trên chân phải hơi lỏng lẻo. Gió biển dần nổi lên thổi cho quyển kịch bản trên đầu anh lật từng trang một. Bầu trời như tối sầm lại. Mấy con hải âu lướt ngang qua mặt biển đang phủ một lớp sương mù. Không thể phủ nhận được một điều rằng Tông Dã đã hoà vào bối cảnh duy mỹ này một cách hoàn mỹ, tựa như cảnh mở đầu của một bộ phim nào đó vậy.
Khương Sơ Nghi và Tiểu Chung quay lại nhìn nhau một cái.
Sau đó dưới ánh nhìn lom lom của cô, Tiểu Chung lén lút giơ điện thoại lên như kẻ trộm rồi hỏi dò: "Hẳn là chụp lén ngôi sao nổi tiếng không phạm pháp đâu chị nhỉ?"
Khương Sơ Nghi dặn dò: "... Nhớ tắt âm lượng đừng để phát ra tiếng."
Tiểu Chung giơ điện thoại lên xoay trái xoay phải tìm góc độ, thay đổi mấy góc khác nhau chụp liền mấy tấm rồi đưa thành quả cho Khương Sơ Nghi xem.
Đụng trúng cái cơ bản trong nghề nghiệp mà mình dày công tu dưỡng nên cô không nhịn được nhỏ giọng chỉ đạo mấy câu: "Em để camera xuống chút nữa đi. Chụp ảnh người không nên căn chỉnh quá chính xác, như vậy tấm ảnh sẽ toàn người, không đẹp."
Khương Sơ Nghi đang mở lớp hướng dẫn chụp ảnh tại chỗ cho Tiểu Chung thì một tiếng cười chợt phát ra từ trên đỉnh đầu: "Làm gì vậy? Hai người chụp Tông Dã nhà chúng tôi à?"
Tiếng cười kia làm cả người Khương Sơ Nghi và Tiểu Chung cứng ngắc.
Vương Than cắm hai tay trong túi khom lưng lại gần xem rồi nhận xét: "Cũng không tệ lắm."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play