Phương Á Phân cầm lấy hai cái bánh bao rồi rời đi, lúc về đến nhà bà chia hai cái bánh bao ra, một cái cho Tứ Mao, cái còn lại cho Vương Đại Kiều. Bánh bao nhỏ, thực sự chỉ cắn hai ba miếng là hết.

"Lộ Lộ cho à?" Vương Đại Kiều không cần nói cũng biết.

Phương Á Phân nói: "Ừ, con bé để tôi nếm thử mùi vị, con gái tôi thật có hiếu mà."

"Đúng vậy, trong thôn chúng ta em ấy là hiếu thuận nhất, con gái nhà người khác thì chỉ biết moi đồ của nhà mẹ đẻ đi, nào có..." Chị ta khựng lại, con gái nhà người khác, chẳng phải chính là chị ta à?

Chị ta vội vàng ngừng nói.

Không lâu sau Vương Hữu Tiến trở lại, trước tiên anh mỉm cười chào người nhà, sau đó thần bí cười hề hề lấy ra ba chiếc bánh bao hấp từ trong lòng ngực: "Em gái cho con nè."

Trần Hà Hoa trợn mắt, vội vàng lấy đi hai cái bánh bao: "Tư Mao, ăn bánh bao đi con."

Chị ta đưa một cái cho con trai, nhét một cái vào miệng mình, cái còn lại chừa cho Vương Hữu Tiến.

Vương Hữu Tiến cũng đưa một cái bánh bao cho Tư Mao: "Con trai tới đây nào, ba cho con một cái bánh bao hấp."

Trần Hà Hoa nói; "Vừa nãy mẹ anh đã cho nó một cái, thằng nhóc này ăn hết hai cái là đủ rồi, anh mau ăn đi."

Vương Hữu Tiến: "Cho em ăn đó."

Miệng Trần Hà Hoa còn chưa đã ghiền, nhưng chị ta cũng muốn người đàn ông mình nếm thử vị của bánh bao: "Cút cút cút, em không thích ăn bánh bao."

Vương Hữu Tiến cười cười, bẻ đôi chiếc bánh bao, một nửa nhét vào miệng Trần Hà Hoa, còn mình thì ăn nửa còn lại. Người phụ nữ này đúng là có cái miệng không thành thật mà.

Trần Hà Hoa đỏ mặt: "Đồ quỷ sứ, anh làm cái gì thế? Trước mặt ba mẹ..."

Phương Á Phân: "Được rồi, để người ta thấy thì có sao đâu? Ai mà không có đàn ông chứ?"

Vương Hữu Tiến cười ha ha.

Ánh mắt Tiền Quyên tối sầm, sau đó cô ấy mở miệng:

"Mẹ, lúc nào cũng để anh cả đi tới nhà em gái gánh nước cũng không tiện đâu, lần sau để Hữu Hi đi đi, anh cả và Hữu Hi thay phiên nhau mà đi, đều là anh trai, cũng phải để Hữu Hi chăm sóc em gái chứ ạ."

Vương Hữu Hi nói: "Lần sau để con đi cho."

Phương Á Phân ngẫm nghĩ rồi nói: "Được rồi, em gái tụi con thích sạch sẽ, mỗi ngày đều tắm, hai ngày gánh nước một lần, khi nào nó trống thì tụi con có thể qua đó."

Vương Hữu Tiến và Vương Hữu Hi: "Dạ."

Ăn sáng xong, cả nhà đi làm.

Trần Hà Hoa nhanh chóng kéo Vương Hữu Tiến đi, chị ta lén lút nói: "Em dâu bảo chú hai tới gánh nước, nhất định là muốn ăn bánh bao hấp."

"Em nghĩ nhiều rồi."

Trần Hà Hoa trợn mắt nói: "Anh không tin em hả, em là phụ nữ, nên hiểu rõ phụ nữ nhất. Trong tay em gái có tiền, lại còn hào phóng nữa. Hơn nữa, điều kiện nhà họ Cố tốt như vậy, cái gì chảy qua kẽ tay cô ấy cũng có thể làm cho chúng ta vui vẻ một chút, em thích qua lại thân thiết với em gái như vậy, chẳng lẽ Tiền Quyên không muốn giống vậy à?"

Vương Hữu Tiến liếc mắt, anh ta không thích cùng phụ nữ nói chuyện này.

Trần Hà Hoa biết tính anh ta: "Bỏ đi, không nói với anh nữa."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play