Bạch Lộ đáp: "Em đi tới chỗ đóng quân của bộ đội, đối tượng của em trong bộ đội xảy ra chút chuyện, em đi chăm sóc anh ấy, tiện thể đăng ký kết hôn luôn."

Lý Tiểu Tú há hốc miệng: "Em còn thuộc người nhà quân nhân?"

Dù sao người nhà quân nhân cũng được coi trọng hơn chút, hơn nữa Bạch Lộ lớn lên xinh đẹp, tính tình tốt, quần áo mặc trên người cũng tốt, vừa nhìn là biết không phải gia đình bình thường rồi.

Bạch Lộ cười cười: "Đúng vậy, trước chúng ta mới quen nhau, nên em cũng chưa kể tỉ mỉ cho chị."

Lý Tiểu Tú không cho là đúng: "Chuyện đấy tính làm gì."

Bạch Lộ lấy ra một nắm kẹo sữa: "Mời chị ăn bánh kẹo cưới."

Lý Tiểu Tú cũng không khách sáo, đây là bánh kẹo cưới, việc vui đó, đương nhiên không cần khách sáo: "Nồi sắt trước đó em đặt mua còn muốn không? Chị bảo người ta giữ lại."

Loại đồ dùng như nồi sắt không thiếu người muốn. Cho nên dù Bạch Lộ không lấy, Lý Tiểu Tú cũng không tức giận, chị ta chỉ tiếc hai cân dầu ăn của cô.

Bạch Lộ hỏi: "Muốn muốn, bao nhiêu tiền hả chị?"

Lý Tiểu Tú: "Người khác có phiếu trả ba mươi đồng còn chưa chắc mua được, người ta không cần phiếu nhưng muốn thu ba lăm đồng, em thấy thế nào?"

Bạch Lộ lập tức đồng ý: "Được, hai cái bảy mươi đồng đúng không chị? Vậy lúc nào thì em lấy được?"

Lý Tiểu Tú: "Giờ lấy ngay cũng được, nồi sắt để ở nhà người đó, chị đi nói với đồng nghiệp rồi dẫn em đi lấy. Nhưng hai cái nồi sắt không hề nhẹ, em xách được không?"

Bạch Lộ: "Không có gì, anh em đang chờ em ở tiệm cơm quốc doanh, em bảo anh ấy xách."

Tiếp đó, Lý Tiểu Tú nói lại với đồng nghiệp, rồi dẫn Bạch Lộ đến sân khu nhà ở cho người làm việc tại xưởng sắt thép, dùng bảy mươi đồng mua hai cái nồi sắt.

Bạch Lộ lấy một chai dầu ô liu 750ml đã xé bao bì từ trước đó đưa cho Lý Tiểu Tú, trên bao bì của chai dầu ô liu có khi ngày tháng sản xuất, nên xé bao bì đi rồi, người khác cũng không nhìn ra vấn đề gì.

Vỏ chai là phần duy nhất có thể xảy ra vấn đề thì cũng không thấy ai hỏi đến: "Đây là một cân rưỡi dầu, còn nửa cân nữa thì lần tới em mang cho chị sau nhé."

Lý Tiểu Tú từ chối: "Một cân rưỡi được rồi, nửa cân kia coi như thôi."

"Sao thế được, em đã đồng ý thì sẽ làm được, em còn trông cậy chị tìm vải giúp em nữa kìa."

"Chuyện này chị đã hỏi cha chị rồi, không vấn đề, em muốn loại vải nào? Sợi tổng hợp? Mặc dù loại vải này thuộc hàng lỗi, thế nhưng vẫn tốt." Lý Tiểu Tú lại hỏi sang loại vải

Bạch Lộ liệt kê các loại vải muốn mua: "Em muốn mua vải thô, vải xô bông, vải nhung tăm, còn cả vải kaki nữa, chỗ cha chị có không?"

Vải kaki chính là đại diện tiêu biểu nhất cho vải may đồ lao động, phương phát dệt vải kaki cũng giống như vải bò.

Lý Tiểu Tú: "Chỗ cha chị có hết, em muốn bao nhiêu?"

Bạch Lộ: "Em muốn ba mươi thước."

Lý Tiểu Tú: "..."

Bạch Lộ kể: "Mẹ em, mẹ chồng em, hơn nữa còn đám trẻ con trong nhà nữa."

Lý Tiểu Tú: "Được, chừng nào em tới lấy?"

Bạch Lộ: "Ngày kia em đến."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play