Ai vậy nhỉ? Bạch Lộ đặt quả dưa hấu xuống, bước ra khỏi phòng thì nhìn thấy một bà cụ đang đứng ở cổng sân, trông bà ta khá lớn tuổi, nước da hơi ngăm đen, là thuộc dạng sạm đen do phơi nắng, có điều đôi mắt lại rất tinh anh. Bạch Lộ không biết xem tướng, nhưng nhìn tướng mạo của bà già này không phải là loại hiền lành gì.
"Chào dì, xin hỏi dì là?' Bạch Lộ hỏi.
Bà cụ cười nói: "Chào cháu, con trai ta là Chương trại phó, ngày hôm qua chúng ta ở bệnh viện, hôm nay trở về mới biết cháu vừa chuyển đến nơi này, chúng ta tới chào hỏi một chút."
Bạch Lộ hơi ngạc nhiên, bà cụ này với bà cụ mà Trương Tĩnh nói đã cướp sân của bọn họ hình như có chút không giống nhau. Qua cách mà Trương Tĩnh cùng với mấy chị dâu quân nhân khác miêu tả, Bạch Lộ cho rằng bà cụ này rất ngang ngược vô lý, ít nhất là giống với Vương Thúy Hoa của đại đội sản xuất Trường Thanh, nhưng hóa ra không phải vậy.
Bạch Lộ nói: "Dì Chương, chào dì."
Dì Chương nói: "Cô gái nhỏ, thật sự là ngại quá, vốn dĩ sân chúng ta ở là thuộc về các người, nhưng bởi vì con dâu của dì mang thai, sức khỏe con bé không tốt cho lắm, cho nên dì lo lắng, nghĩ muốn khi cần có thể đi đến được bệnh viện một cách nhanh chóng, bèn tự ý hoán đổi hai cái sân với nhau, hy vọng cháu bỏ qua cho. Có điều, nhìn mặt mày cháu xinh đẹp như vậy, nhất định là thấu tình đạt lý, phải không?"
Bà cụ này có văn hóa, mặc dù tiếng phổ thông của bà ta không chuẩn lắm, trong giọng nói còn mang theo khẩu âm địa phương, nhưng ở tuổi này có thể nói được tiếng phổ thông đã là điều khá xuất sắc rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play