Cố Khôn: "Không... Không phải, con mới không, không có tè dầm..." Cha là người xấu, lừa bé.
Cố Thâm Dương xuống giường, bật đèn lên: "Nhìn giường, nhìn quần con xem nào."
Cố Khôn đứng trên giường, cúi đầu nhìn quần của mình, lại nhìn giường, sau đó tỉnh ngủ, sau đó bé chỉ vào quần Cố Thâm Dương rồi nói: "Cha, là cha tè dầm, cha tè dầm làm con bị ướt quần."
Cố Thâm Dương: "Bản lĩnh nói xạo giỏi đấy." Vừa nói, anh vừa cởi quần Cố Khôn ra, kiếm một cái quần trong tủ rồi thay cho bé, sau đó để cậu nhóc vào bên giường của Cố Càn, sau đó lấy chiếu bên giường bị Cố Khôn tiểu để gọn lại, phải giặt rửa lại. Sau đó, anh cũng phải đi tắm ngay.
Tắm xong, thấy quần áo ngày ôm qua thay ra vẫn chưa giặt, anh cũng giặt quần áo nốt.
Bạch Lộ bị Cố Khôn gọi dậy.
"Mẹ ơi... Mẹ dậy đi... Mẹ ơi, Mặt Trời mọc đến mông rồi..." Cố Khôn nằm ở mép giường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play