Cố Thâm Dương hơi khựng lại, lúc thân thể mềm mại của người con gái nhào vào lòng anh, mềm vô cùng.
Thậm chí phần nhô lên trước ngực cũng chạm vào lồng ngực của anh, khiến anh hiểu được thứ xúc cảm đó một chút. Anh ngẩng đầu lên, xoa vai cô, ôm cô vào lòng thật chặt: "Đừng khóc, đừng sợ, có anh đây."
Bạch Lộ: "Nhưng em sợ, mấy tên buôn người này rất xấu xa, cho rằng em nghe không hiểu nên muốn lừa gạt em, không có cửa đâu, hu hu hu..."
Cố Thâm Dương: "Đừng sợ đừng sợ, em vừa khóc thì anh đã đau lòng rồi, ngoan, đừng khóc."
Bạch Lộ: "..." Tên đàn ông thối này đang nói cái gì đấy?
Cố Khôn: "Mẹ, mẹ ngoan nhé, đừng khóc nữa, mẹ..."
Người chung quanh: Sao tự dưng lại bị thồn cho một họng cơm chó nhỉ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT