Cố Thâm Dương thấy tiếc nuối khi không lừa được cô: "Cho vào, thời này thịt là thứ mà chúng ta có, nhà chúng ta ăn mấy bữa thịt cũng đâu có gì."
Bạch Lộ: "Vậy thì tốt quá. Củ mài này đã chín chưa? Rau củ quả thời bọn em không có phân chia theo mùa, loại trái vụ cũng có, nhưng củ mài mà ông em trồng thì chỉ có vào nửa cuối năm, sau khi thời tiết trở lạnh."
Cố Thâm Dương: "Cái này có từ năm ngoái, những củ năm nay còn chưa chín, trên núi không có ai đào, từ năm ngoái mọc đến năm nay."
Bạch Lộ lại hạ giọng: "Em ăn trái cây được không?"
Cố Thâm Dương mở miệng: "Được."
Bạch Lộ lườm anh một cái, sau đó chạy vào bếp, lấy ra một cân cherry rửa sạch, sau đó cầm vài quả chạy ra, thấy anh đang gọt củ mài, tay bẩn nên đút cho anh một miếng, giải thích: "Cái này gọi là cherry, nhưng cũng có thể gọi là anh đào lớn. Hồi trước em có cho tụi Càn Càn ăn, còn nói dối chúng đây là quả dại trên núi, như vậy có sao không?"
Cố Thâm Dương: "Một hai lần thì không sao." Vừa nói, anh lại mở miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT