Bạch Lộ nói: "Trước tiên hai đứa nên đi rửa tay, rồi chúng ta ăn cơm thôi."
"Dạ."
Cơm chiều khá thanh đạm đơn giản, gồm món cơm tẻ, rau xanh xào tỏi, khoai tây sợi xào nấm.
Tuy không có Triệu Thu Bình, cuộc sống của Bạch Lộ càng tự do hơn, nhưng không thể mỗi ngày đều ăn thịt.
Nếu mỗi ngày đều có thịt ăn, dù hiện tại hai đứa trẻ còn nhỏ, không suy nghĩ nhiều, chờ đến khi hai đứa nhỏ trưởng thành, nhớ lại việc này chắc chắn sẽ nghi hoặc.
May mắn là, chỉ với hai món rau xanh xào tỏi cùng khoai tây sợi xào nấm, hai đứa trẻ đều ăn ngon lành.
Bạch Lộ không thích phải ăn lại cơm thừa canh cặn, nên làm đồ ăn số lượng ít, thích hợp cho mấy mẹ con cô ăn.
Bạch Lộ còn muốn giảm béo, trong bát cô khá ít cơm, Cố Khôn còn nhỏ tuổi, ăn được nửa bát, Cố Càn thì lớn hơn một chút, ăn hơn nửa bát cơm.
Không ngờ là, Cố Càn nhìn bát của cậu nhóc, rồi nhìn bát cơm của Bạch Lộ, sau đó đứa nhỏ đẩy cái bát của mình đến trước mặt Bạch Lộ rồi nói: "Mẹ, mẹ ăn cơm của con đi, con không đói bụng."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT