Thập Niên 70: Chủ Nông Trường

Chương 38: Nổi Giận (2)


5 ngày

trướctiếp

Chương 38: Nổi Giận (2)
Trần Kiến Quân mỉm cười: "Lương làm tài xế tương đối cao, tiết kiệm tiên, đến lúc đó mượn thêm một ít là được."
"Con tính toán sẵn trong thì tốt, sau này đừng xài hoang phí."
"Không có xài hoang phí, đều dùng vào những thứ cần thiết, sau này con đưa phần lớn tiền lương cho mẹ giữ, gần đủ thì có thể xây nhà."
Hứa Hiểu ở bên cạnh yên lặng nghe, chạm lên tường, ngón tay dính một ít bùn vàng, nếu thay bằng gạch đỏ thì có thể sạch sẽ giống nhà ở thủ đô của cô.
Buổi trưa, Lưu Điền Phương đưa Trân Hướng Hồng trở về, vẻ mặt cô vừa mừng vừa lo, lúc đó im hơi lặng tiếng phá đi, sau này cũng không phải lo sẩy thai nữa, cứ tiếp tục làm việc như bình thường, bây giờ bác sĩ đã kê thuốc cho cô, uống trước tạm thời, điều dưỡng khoảng một năm, đồng thời còn nói không được ăn lung tung, ăn uống nghỉ ngơi cho tốt là được rồi, cô mừng là mình có thể sinh con, lo là tiên phí thuốc men một năm quá mắc.
Sau khi Lưu Điền Phương giải thích tình hình cho những người khác, bảo Trần Hướng Hồng ở nhà nấu bữa trưa, rồi kéo con cả Trân Kiến Quân và con thứ Trần Kiến Dân khí thế hừng hực đến nhà họ Từ, đứng bên ngoài sân nhà họ Từ hét lên: "Bà Cao, bà ra đây cho tôi, bà nói bà có ý gì đây chứ, tôi nói bà nghe, muốn bảo con gái tôi mượn tiền cho con trai bà cưới vợ, không có cửa đâu! Bà thật là nham hiểm, bà tưởng mình vẫn còn là đại gia trưởng phong kiến của thời đại trước sao? Tôi nói bà biết, con gái tôi không ham gì con trai của chú nhỏ! Hôm nay chúng tôi đã đến bệnh viện khám, điêu dưỡng một khoản thời gian thì khỏe thôi, loại người nham hiểm như bà, muốn lừa con gái tôi đưa tiên cho con trai nhỏ của bà cưới vợ, không tiền thì không cưới, làm gì có cái lý bắt chị dâu mượn tiên cho em chồng cưới vợ, bà không sợ nói ra ngoài con trai bà sẽ bị người ta đàm tiếu sao, vậy mà lại bắt chị dâu mình đi mượn tiền, Từ Phúc, cậu đúng là vô dụng, cậu nói xem mình có phải là đàn ông không, vợ con cũng không bảo vệ được, cậu đến đây làm gì, các người ra ngoài! Tôi biết các người đang ở trong nhà..."
Trần Kiến Quân ngơ ngác nhìn Trần Kiến Dân, sau đó im lặng rời đi, nghe Lưu Điền Phương đại phát thần uy.
Nghe thấy những lời của Lưu Điền Phương, trong sân bỗng chốc yên lặng, hoàn toàn không có một chút âm thanh nào, bên cạnh cũng có người nghe thấy tiếng ồn ào đi ra ngoài xem, bọn họ cũng chẳng nói gì, chỉ hứng thú đứng một bên xem.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp