Chương 1: Xuyên (1)


Nhìn tất cả trước mặt, Trân Kiến Quân mặt đầy đờ đẫn, có phải là anh uống nhiều rồi không?
Chuyện gì xảy ra???
Sống trong nhung lụa hơn hai mươi năm, bởi vì một tai nạn bất ngờ mà anh xuyên không đến niên đại này, ban đầu là một nhà giàu ba đời, không có chí lớn, ước mơ cả đời là tiếp tục làm phú nhị đại.


Đầu anh đau đến sắp nứt, một lúc lâu mới nhớ lại, anh tham gia một buổi họp mặt bạn bè, uống mấy ly rượu, không nghĩ tới rượu đó tác dụng chậm như vậy, anh ở trên xe, thắng chân coi là cần ga, lúc đối mặt với một chiếc xe khác, cua gấp, chuyển sai hướng, trực tiếp tông vào vách núi...
Anh không chết?


Vậy hẳn là đang ở bệnh viện chứ? Làm sao anh ngủ bên trong phòng gạch, hay là anh được những người gần đó cứu, chẳng qua là...
Anh nhìn thấy trên tường dán những trang báo, lại nhìn bộ quần áo bụi bẩn trên người mình, cuối cùng đưa ra bàn tay sần sùi của mình -
Đây là xảy ra chuyện gì?
Tay của anh tuyệt đối không thể dài như vậy!


Anh từ nhỏ đã sống trong nhung lua, còn có đôi tay khống ai cũng khenl
Giường bên cạnh chính là một quỷ lùn, gương mặt phía trên cũng nhìn không rõ, anh vội vàng nhào lên nhìn qua - người này là ai chứ?!


Anh thử nhe răng, người trong gương cũng thử nhe răng, anh há to miệng, người trong gương cũng há to miệng, cho nên... Anh không chỉ là bàn tay thay đổi, ngay cả gương mặt cũng thay đổi, anh vội vàng sờ tay xuống phía dưới bản thân mình, thở phào nhẹ nhõm, thật may, anh vẫn là một người đàn ông.


Anh hồn bay phách lạc ngồi trên giường, hai tay ôm đầu, đột nhiên trong đầu xuất hiện lên một đoạn phim đứt quãng, trong trí nhớ có nam có nữ, mặc trang phục giống như những người đóng kinh kịch trong ti vi, bọn họ gọi mình là Quân Tử, đại ca.


Anh từ từ chỉnh sửa lại đoạn phim trong đầu một chút.
Trong trí nhớ, anh sống trong một đại gia đình, có sáu anh em, phía trên có hai người chị, phía dưới có hai người em trai, một cô em gái, trong nhà anh là con trai trưởng.
Người lớn gọi anh là Quân Tử, tên thật là Trân Kiến Quân.
(Điểm này cũng thật là trùng hợp)


Chờ anh nghĩ lại, anh cũng chỉ có thể quan hệ, nguyên thân năm nay cũng vừa hai mươi tuổi, nhưng lại có vợ, vợ anh là một thanh niên tri thức đến từ thủ đô, hơn nữa, bây giờ vợ anh lại còn đang mang thai hai tháng!!!


Anh lúc đầu còn là một quý tộc, bây giờ thì tốt rồi, sau chuyển kiếp, không chỉ có vợ, mà còn sắp có con.
Vợ của nguyên thân tên là Hứa Hiểu, cha là Trần lão tam, mẹ là Lưu Điền Phương.
Chị gái lớn là Trần Hướng Hồng, chị hai là Trân Hướng Hoa, em trai lớn là Trần Kiến Dân, em trai nhỏ là Trần Kiến Cường, em gái là Trân Hướng Quyên.


Tên của thôn này là Trần Ốc thôn, người dân ở đây hơn một nửa đều mang họ Trân.
Lúc này anh cũng đã hiểu chuyện gì xảy ra, anh xảy ra tai nạn xe, nghĩ là đã chết tại chỗ, sau đó chuyển kiếp đến nơi này, tên là Trân Kiến Quân.


Không bao giờ nghĩ tới, chính là có sự chuyển kiếp.
Người khác chuyển kiếp không là vương công quý tộc, thì cũng là gia cảnh giàu có, làm sao anh, lại đến một nơi khó khăn này, cái này chẳng lẽ chính là sự khác nhau của người bán cùng với người mua?
Nghĩ đến phải trải qua cuộc sống làm việc kiếm sống, anh cảm thấy mất hết ý chí, anh chỉ là sống một cuộc sống nhung lua của một phú gia ba đời, đến niên đại này lại nghèo khổ, anh cho tới bây giờ chưa từng sống khổ sở qua... Trân Kiến Quân khóc không ra nước mắt.


Anh thật không có chí lớn, không hề muốn quay lại quá khứ vì Tổ quốc mà xây dựng thêm viên gạch, thêm miếng ngói, hơn nữa, anh thật không có bản lĩnh đó, chính là trong lòng cũng bất lực, anh chính là một thiếu gia, sống một cuộc sống lý tưởng, ăn ngon ngủ ngon, chết tử tế, tốt nghiệp đại học liền nhờ quan hệ vào một trường đại học làm trợ giảng, sống một cách mơ màng, mà bây giờ, anh là con trai lớn của Trần gia, muốn hiếu thuận với cha mẹ, phải giúp đỡ em út, giáo dục con...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play