Trần Chí Khiêm nói về tình huống của bà khi Hồng Kông trở lại trong nước, trên cơ bản không sai so với lời chị Hạng nói, chỉ là anh nhấn mạnh ban đầu bà hy vọng Lưu Tương Niên đi Trùng Khánh, dù sao bà cũng mang thai.
“Bà hy vọng ông ấy đi, nhưng mà ông ấy không đi, bà cũng không miễn cưỡng, dù sao còn sống thì còn chuyện. “
“Sau đó thì sao?“ Phàn Kỳ đã nghe chị Hạng nói qua về những chuyện này, cô muốn nghe chuyện sau này.
Trần Chí Khiêm nhận lấy chiếc túi ở trong tay cô, đặt dây chuyền vào tronug tay cô: “Đặt vào trong hộp đi, ngày mai tôi sẽ đến ngân hàng thuê két sắt, đặt vào trong két sắt. ”
Phàn Kỳ nhìn Trần Chí Khiêm lấy quần áo cô vừa mới nhét vào túi, lại treo lên một lần nữa.
Phàn Kỳ gấp gáp rồi, lúc trước cô cũng từng nghe qua, cô muốn nghe phần tiếp theo, mắng: “Nói tiếp đi, nói được một nửa rồi làm gì thế?”
Trần Chí Khiêm treo quần áo xong, nhìn sợi dây chuyền ở trong tay cô, nói: “Cất kỹ dây chuyền đi. Không phải em nói lúc về sẽ ăn canh măng sườn sao? Tôi đi múc cho em. ”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play