Sau khi cúp điện thoại, cô hỏi: "Trần Chí Khiêm , Lâm Ích Hòa là đồ rác rưởi, cho dù có làm gì thì anh cũng không thể hợp tác với loại rác rưởi này đấy nhé?"
"Tôi không hợp tác với ông ta. " Trần Chí Khiêm muốn nói với Phàn Kỳ, nhưng anh không biết dùng cớ gì, thế nên anh chỉ có thể mơ hồ nói, "Tôi có những việc khác. "
May mắn thay, Phàn Kỳ không phải là người cắn mãi không nhả, hỏi không được thì cô cũng coi như qua chuyện.
Phàn Kỳ không còn đau nữa nên cô đã cùng Trần Chí Khiêm đi uống trà với ông chủ Phó vào buổi chiều.
Ông chủ Phó là người Triều Sán, ông ấy nói uống trà là uống trà thật.
Một ông già ở Tuyền Châu từng nói với cô: "So với bàn luận trong cuộc họp, uống trà mang tính thân thiết, tự nhiên hơn, so với trò chuyện trên bàn ăn, uống trà mang tính tập trung cao hơn. "
Mặc dù trong sách miêu tả Trần Chí Khiêm lợi hại như thế nào, Phàn Kỳ luôn cho rằng lão đại cũng là từng bước trưởng thành, nhưng cô phát hiện ra rằng mình đã sai, lão đại là lão đại, anh đã kiểm soát chặt chẽ chủ đề trong khi uống trà và trò chuyện .

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play