Cô nằm cuộn tròn trên giường, ôm lấy Phác Phác: "Phác Phác, tao thật xui xẻo mà, tại sao tao lại muốn tới nơi này chứ? Tao muốn về nhà quá đi!" Trần Chí Khiêm cầm túi chườm nóng đi tới, anh đứng khựng lại ở cửa khi nghe thấy lời này.
Phàn Kỳ nghe thấy tiếng bước chân thì quay lại, Trần Chí Khiêm đưa túi chườm nóng cho cô, nhưng anh không thể giả vờ như không nghe thấy gì, anh nằm lên giường và đưa tay chạm vào tóc cô: “Nhớ nhà à?”
Phàn Kỳ nằm thẳng xuống, đặt túi chườm nóng lên bụng rồi nhìn anh, thật ra cô không nhớ nhà, cô không được coi là người trong gia đình, chỉ là cô cảm thấy đau bụng mà thôi.
Cô lục lại ký ức của nguyên chủ, cố gắng tìm ra nguyên nhân. Cô thấy trong ký ức của mình thì đậu đũa mua ở chợ Đại Hạ Thiên là rẻ nhất. Mẹ Phàn cắt một miếng thịt xông khói do bà ngoại ở Sùng Minh ướp mặn và nấu một nồi cơm thịt xông khói lớn, lại thêm một bát canh khoai tây thái sợi thật to, cả nhà quây quần bên chiếc bàn ăn đầu ngõ, ăn từng miếng cơm miếng rau. Bà nội đưa cho nguyên chủ chiếc quạt hương bồ, anh trai sẽ gắp mỡ trong bát của bà ra rồi gắp thịt nạc cho bà.
Cô có chút mong đợi nói: "Tôi muốn ăn cơm đậu đũa thịt ba chỉ mà mẹ tôi làm. "
Nghe cô nói, Trần Chí Khiêm biết cô không nói thật, nhưng anh không muốn vạch trần cô, anh nói: "Suốt ngày chỉ biết ăn mà thôi. Trời còn sớm, hôm qua ngủ không ngon, ngủ thêm một lát được không?"
“Anh cũng ngủ không ngon à, thế hai ta cùng ngủ nhé?” Phạm Kỳ dịch vào trong một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT