Trần Chí Khiêm cầm lấy túi xách trong tay cô: "Đi đi! "
"Anh không đi sao?"
"Tôi không chơi mấy trò kiểu này, tôi ở phía dưới chờ em. "
Cùng lắm là cô trở lại lúc trẻ, cũng không thay đổi được tâm trạng đau lòng tang thương, còn thích chơi mấy cái trò tuổi teen hay chơi nữa? Thôi chỉ cần chơi vui là được.
"Anh thật sự không chơi à?" Phàn Kỳ hỏi hắn.
“Mau đi đi!" Phàn Kỳ nghĩ anh sợ độ cao, kỳ thật anh khá nhát gan? Cô đi xếp hàng, hàng người không dài, rất nhanh đã đến lượt, thắt chặt dây an toàn , Phàn Kỳ vẫy vẫy tay với Trần Chí Khiêm. Trần Chí Khiêm cũng dơ tay lên vẫy lại, thuyền hải tặc khởi động, cho dù có nhiều người cao giọng thét chói tai như vậy, anh vẫn dễ dàng nhận ra giọng của cô.
Anh nhìn thuyền hải tặc dừng lại, thấy cô bước ra, vội vàng đi qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play