"Đúng. " Phàn Kỳ vừa trả lời anh thì nhận ra anh đi sai đường rồi, xe không chạy theo hướng về nhà mà cứ chạy thắng, cô nói: "Anh đi nhầm đường về. " Đâu có, chúng ta đang đi đúng đường. " Trần Chí Khiêm chỉ về phía trước, trước mặt là biên hiệu Công Viên Hải Dương.
"Đến đây làm gì?" Phàn Kỳ hỏi.
Trần Chí Khiêm đã vào bãi đỗ xe: "Buổi sáng em cùng tôi chơi bóng, buổi chiều tôi cùng em đi công viên hải dương. "
"Sao cơ? Anh đang làm cái gì vậy?"
Cô nhớ rõ nhất là lúc cô cùng anh ở trường mẫu giáo cô nghe bạn nhỏ này nói bố mẹ cho anh đi công viên giải trí, công viên nước rồi là công viên bách thú để xem con hổ vằn.
Cô cũng từng mong ba mẹ sẽ đưa mình đi chơi những nơi đó một lần, nhưng lần nào ba mẹ cũng đưa cô đến khu nghỉ dưỡng, rồi giao cô cho dì bảo mẫu để cô chơi ở khu vui chơi cho trẻ em trong khách sạn.
Sau đó cô dần hiểu chuyện, cô không muốn đi ra ngoài cùng ba hay mẹ nữa, dù sao thì có đi cùng cô cũng sẽ bị giao cho cô chú ở đó, cô đối với ba mẹ là một sự phiền phức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT