Có lẽ là vậy đi?

Cô cũng không chắc.

Tuy nhiên cô hy vọng mình sẽ gần hơn với ảnh đế.

Diệp Phù không có trợ lý nên mọi việc phải tự làm nấy, cô thu xếp xong hành lý thì cũng đã 11h, cô cho rằng đêm hôm ấy sẽ nhận được kịch bản, kết quả, đến tận 12h đêm cũng không nhận được tin tức gì từ đạo diễn.

Hôm sau khai máy, cô mới nhận được tờ kịch bản.

Phong cách của đạo diễn Từ hoàn toàn không giống với đạo diễn khác, kịch bản mà Diệp Phù nhận được cũng là cảnh quay của ngày hôm đó, đối với nội dung của ngày hôm sau, cô hoàn toàn không biết gì cả.

Diệp Phù lo lắng mình nhập vai quá chậm nên cô cẩn thận, khéo léo hỏi đạo diễn Từ về kịch bản ngày mai.

Tuy nhiên đạo diễn Từ lại từ chối cô.

"Ngày mai rồi nói."

Diệp Phù không còn cách nào khác chỉ đành thay quần áo chuẩn bị lát nữa diễn.

Ảnh đế đã thay xong quần áo, anh đeo một chiếc mặt nạ hình con hổ, trên tay đùa nghịch một khẩu súng lục trông có vẻ rất thật.

Thấy Diệp Phù nhìn sang, anh rút súng ra chĩa về phía cô.

Diệp Phù phản xạ có điều kiện giơ tay lên.

Sầm Loan dường như mỉm cười, bả vai giật giật.

Diệp Phù nghĩ thầm, ảnh đế thật ấu trĩ.

Còn mình thì quá xấu hổ.

Diễn viên quần chúng đã vào chỗ.

Đạo diễn Từ nhìn xung quanh, dặn dò diễn viên quần chúng vài câu, " Đừng nhìn chằm chằm vào ống kính, phải biểu hiện ra sự sợ hãi, run rẩy. Có thể không cần ngẩng đầu hoặc khi ngẩng đầu lên thì phải thật cẩn thận, nếu muốn lộ mặt thì cần phải tỏ ra sợ hãi, mọi người hiểu chưa?"

"Đã hiểu!"

Tất cả mọi người vào chỗ, Diệp Phù hít sâu một hơi, từ từ thở ra.

Trợ lý trường quay bắt đầu đánh claper - board, "Phân cảnh đầu tiên của Stockholm, action!"
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play