Ngồi trên sô pha dọc dãy hành lang là mấy nữ diễn viên xinh đẹp trẻ trung, ngay cả cạnh tường cũng có một vài cô người mẫu dáng người phập phồng, quyến rũ.

Điều đó đủ để thấy, lần thử vai này yêu cầu không khoa trương chút nào - muốn dáng tốt có dáng tốt, muốn xinh đẹp có xinh đẹp.

Diệp Phù đến muộn, vừa mới nhận chủ đề vai diễn đã bị gọi tên, cô theo sau một nhóm nữ diễn viên xinh đẹp, xếp hàng đi vào.

Phía bên trong, ngoài đạo diễn ra còn có một người đàn ông đeo kính râm đang ngồi, cách một khoảng cách, cô không dám nhìn nhiều, chỉ vội vàng lướt qua rồi tập trung vào chủ đề trên tay.

Khóc.

Nội dung về khóc thì rất nhiều, bi thương, tức giận, xấu hổ buồn bực, rồi cả đau khổ, mỗi loại hoàn cảnh khóc lại không giống nhau nên cô không biết làm thế nào để diễn đạt từ "khóc" này.

Đố với buổi thử vai ngày hôm nay, tất cả những gì cô biết chỉ là quy mô cực kỳ lớn.

Nhưng bằng bất cứ giá nào, đây cũng là một cơ hội cuối cùng dành cho một diễn viên nhỏ hạng ba bị phong sát như cô, cô không muốn đánh mất nó.

Hơn nữa, vì đạo diễn vẫn chưa tìm được ứng viên phù hợp nên mức cát - xê để trả cho vai nữ chính này được nâng lên cao nhất trong lịch sử, là số tiền mà cô phấn đấu mười năm cũng không đạt được.

Nó chứa đầy sự cám dỗ đối với cô.

"Cởi quần áo." Đạo diễn Từ mở miệng.

Một nhóm nữ diễn viên đến phỏng vấn do dự một lúc, bắt đầu cởi quần áo.

Đạo diễn Từ nổi tiếng là một người lập dị trong giới này, bước chân vào nghề đã hơn hai mươi năm, rất có tiếng với nhiều diễn viên. Tuy nhiên ông khá khó tính, không đi quan hệ, kể cả bạn có là ảnh đế, ảnh hậu đến đây cũng phải theo quy trình thử vai.

Hôm nay Diệp Phù đi vội nên chỉ mặc một chiếc váy màu xanh lam.

Cô cởi váy ra, trên người chỉ còn lại một bộ nội y trắng tinh, so với những người khác, nội y màu tím màu đỏ hay thậm chí là hoạ tiết da báo, phong cách của cô quá thuần khiết.

"Cởi cả giày và vớ ra."

Đạo diễn Từ nhìn mọi người một vòng, ánh mắt ông rất thẳng thắn, không có bất kỳ dục niệm của phái nam nào, ông như đang xem một món hàng có đáng giá mua hay không, đôi mắt tràn ngập sự bắt bẻ, đánh giá.

25 nữ diễn viên đồng loạt cởi giầy và vớ, đi chân trần trên sàn gỗ.

Có lẽ không ngờ rằng sẽ có quá trình cởi vớ nên một số người sơn móng chân đỏ đều xấu hổ, nhưng ngay sau đó bọn họ lại thản nhiên nghĩ - sơn móng có thể tẩy mà.

Cũng không biết vì những thứ này mà mất điểm hay không.

"Cô, cô, còn có cô..." Đạo diễn Từ vươn ngón trỏ chỉ một vài người, "Các cô có thể đi về được rồi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play