*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.





“Mùi gì vậy?”

Lúc này đột nhiên sau lưng cô đột nhiên truyền đến một trận kinh hô, không khỏi dọa cho Phương Thanh Nghiên nhảy dựng.

Khi cô quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Thẩm Khả Di đứng ở phía sau tấm rèm cửa sổ nhà cô ta mà nhìn chằm chằm vào bên này.

Đáy mắt Phương Thanh Nghiên hiện lên một tia mất kiên nhẫn, cô thiếu chút nữa đã quên cách vách còn có một Thẩm Khả Di.

Thẩm Khả Di trừng to mắt, ba bước thành hai bước đi tới, nói: "Thì ra là măng chua, ngửi thấy mùi này tôi còn tưởng là bún ốc chứ!”

Nghe nói như thế, Phương Thanh Nghiên nhướng mày, hỏi: "Cậu biết bún ốc sao?”

Thẩm Khả Di không nghĩ tới Phương Thanh Nghiên sẽ chủ động nói chuyện với mình, nhất thời ngây ngẩn cả người.

Mấy ngày hôm trước Phương Thanh Nghiên không ở nhà, cô ta đau khổ chờ vài ngày, thật vất vả mới gặp được người trở lại, kết quả vừa gõ cửa vẫn không ai để ý đến.

Đừng tưởng rằng cô ta không biết, Phương Thanh Nghiên mấy ngày nay đều ở nhà, chỉ là cô không muốn phản ứng mà thôi.

Điều này làm cho lòng tự trọng của Thẩm Khả Di bị sỉ nhục nghiêm trọng, cô ta cũng cảm thấy vô cùng kỳ lạ.

Nào biết, hiện tại Phương Thanh Nghiên lại chủ động nói chuyện với mình.

“Đương nhiên tôi biết bún ốc rồi, tôi còn đặc biệt thích ăn nữa là đằng khác.

” Ánh mắt Thẩm Khả Di dừng lại ở canh xương trong nồi, lại nhìn bún ngâm cùng với hành tây đã thái sẵn bên cạnh, kinh ngạc nói: "Cậu đang làm bún ốc sao?”

Phương Thanh Nghiên cũng không phủ nhận.

Kiếp trước khi học đại học, cô từng làm việc trong một quán bún ốc nổi tiếng gần trường học, tận mắt nhìn thấy bà chủ pha chế nước canh.

Hiện tại cũng đã cách mấy năm rồi, nên Phương Thanh Nghiên đương nhiên sẽ không có khả năng nhớ những thứ rõ ràng như vậy, nhưng cô thường xuyên cùng bà chủ đi ra ngoài mua sắm, nên sẽ nhớ rõ trong tiệm bình thường cần mua những cái gì, cần chuẩn bị những hương liệu nào.

Kết hợp với kinh nghiệm của mình cùng với việc thử nghiệm lại vài lần, hẳn là có thể làm ra một bát bún ốc có hương vị không tệ.

Nguyên liệu nấu ăn và gia vị đều không được đầy đủ, Phương Thanh Nghiên chẳng qua là lấy nguyên liệu hiện có trong nhà thử xem, dù sao dùng canh xương nấu ra bát canh cũng không có vị gì, thêm măng chua cũng không tạo ra được một tô bún ốc hoàn chỉnh được.

Nhưng cô vẫn phải thử xem sao.

Nhìn Phương Thanh Nghiên múc ra một bát bún sườn măng chua chẳng ra gì, Thẩm Khả Di phì cười một tiếng: “Bún ốc không phải làm như vậy!”

Động tác Phương Thanh Nghiên dừng lại, giương mắt nhìn cô ta, nói: "Vậy làm như thế nào?”



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play