Linh tỉnh dậy trong một không gian trắng xóa, không có khái niệm về thời gian hay địa điểm. Cô nhớ rõ ràng mình vừa đi ngủ trong căn phòng nhỏ bé của mình sau một ngày làm việc mệt mỏi. Thế nhưng, nơi cô đang đứng lại hoàn toàn xa lạ. Không có cửa, không có tường, không có lối thoát. Chỉ có một màn hình lớn hiện ra trước mặt với dòng chữ chói lóa: **"Chào mừng đến với trò chơi sinh tồn. Hoàn thành hoặc chết."**
Cô chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì một giọng nói vang lên: **“1% dân số toàn cầu đã được chọn ngẫu nhiên để tham gia trò chơi. Đây là cơ hội duy nhất để trở về cuộc sống bình thường và nhận phần thưởng là một điều ước có thể thực hiện bất kỳ nguyện vọng nào.”**
Linh cảm thấy một nỗi sợ bao trùm, lòng bàn tay lạnh ngắt. Cô không giỏi bất kỳ trò chơi nào, thậm chí còn không hiểu về những game chiến thuật hay hành động mà bạn bè cô thường chơi. Trước mắt cô, màn hình chớp tắt và hiện ra một loạt các quy tắc:
1. **Người chơi sẽ được trao một thành phố hoang tàn để xây dựng lại.**
2. **Mọi tài nguyên đều có thể thu thập từ môi trường xung quanh, nhưng hãy cẩn thận với lũ quái vật.**
3. **Chỉ khi đạt được 100% cốt truyện của trò chơi, bạn mới được phép quay về thế giới thực.**
4. **Người chơi có thể nhận phần thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ, nhưng mọi tiến trình đều bị giám sát.**
5. **Người chơi không thể gặp nhau, nhưng có thể trao đổi kinh nghiệm qua kênh chat.**
Cô lẩm bẩm một mình, "Điều này chẳng phải là một trò chơi sao? Tại sao lại thật đến thế?"
Khi đang cố gắng bình tĩnh lại, màn hình chuyển sang hiển thị tên người chơi cùng phần trăm tiến trình cốt truyện. Cô nhận ra mình chỉ là một trong số hàng triệu người tham gia, với rất ít thông tin về cách sống sót hay phát triển trong trò chơi này.
**“Chào mừng đến với Thành phố Khởi Nguyên của bạn.”**
Màn hình tắt đi, và ngay lập tức, Linh bị đẩy vào một không gian hoàn toàn khác. Trước mắt cô là một thành phố hoang tàn, không có sinh vật sống, chỉ có những tòa nhà đổ nát, cây cối khô cằn, và không khí lạnh lẽo. Mỗi bước chân của cô phát ra tiếng vang, như thể nơi đây chưa từng có ai đặt chân đến trong hàng thập kỷ.
**“Phải làm gì đây?”** Linh tự hỏi, ánh mắt cô quét qua khung cảnh trống trải. Cô cảm thấy mình nhỏ bé và vô định trong thế giới này. Không có hướng dẫn cụ thể, không có bất kỳ ai chỉ đường. Một tiếng thông báo vang lên trong tai cô: **“Bạn đã nhận nhiệm vụ đầu tiên: Thu thập thực phẩm để nuôi sống thành phố.”**
Cô nhìn quanh, cảm thấy hoang mang. **Thực phẩm? Ở nơi này?** Không có gì ngoài đất cằn và những công trình đổ nát. Tuy nhiên, ngay lúc đó, một cửa sổ thông báo khác bật lên: **“Tài nguyên có thể được tìm thấy xung quanh bạn. Hãy thu thập một cách cẩn thận và bảo vệ chúng khỏi lũ quái vật.”**
Một chiếc giỏ nhỏ hiện ra trước mắt cô. Linh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiến về phía trước và bắt đầu thu thập. Cô đi sâu vào các tòa nhà đổ nát, tìm kiếm trong những đống đổ vụn. Mỗi lần cô nhặt được thứ gì, một tiếng báo hiệu nhẹ vang lên: **"Thực phẩm +1."**
Tuy nhiên, khi trời bắt đầu tối dần, cảm giác bất an ngày càng lớn. Không gian trở nên tĩnh lặng đáng sợ, và Linh không thể ngừng lo lắng về cái "quái vật" mà hệ thống đã đề cập. Đúng lúc cô chuẩn bị quay lại nơi bắt đầu, một tiếng rít chói tai vang lên từ xa. Linh đóng băng tại chỗ. Đó không phải là tiếng của bất kỳ sinh vật nào cô từng nghe thấy.
**"Bạn phải chạy trốn hoặc chiến đấu!"** Một cửa sổ thông báo bật lên trên màn hình của cô.
**"Chiến đấu ư?"** Linh thầm nghĩ, cô không có vũ khí, không có kỹ năng chiến đấu. Nhưng không còn thời gian để suy nghĩ nhiều hơn. Từ trong bóng tối, một sinh vật khổng lồ, hình thù méo mó, bò ra từ góc của một tòa nhà đổ nát. Đôi mắt đỏ rực của nó chiếu thẳng về phía cô.
**“Không… không phải lúc này…”** Linh lùi lại, tim cô đập thình thịch trong lồng ngực. Mồ hôi lạnh bắt đầu thấm đẫm trán cô khi con quái vật tiến đến gần hơn.
Và rồi, một tia sáng lóe lên trên màn hình của cô: **“Bạn đã nhận được phần thưởng đầu tiên: Khả năng tàng hình trong 30 giây.”**
Không còn thời gian để thắc mắc, Linh nhanh chóng kích hoạt kỹ năng, và trong nháy mắt, cơ thể cô biến mất khỏi tầm nhìn của con quái vật. Nó điên cuồng tìm kiếm xung quanh, nhưng không thể phát hiện ra cô.
**“Mình còn sống…”** Linh thở dài nhẹ nhõm, nhưng cô biết đây chỉ là khởi đầu. Trò chơi đã chính thức bắt đầu, và cô cần phải mạnh mẽ hơn rất nhiều nếu muốn tồn tại đến cuối cùng.
---