Mà trong lúc này, mọi người trong nhà đều nghe thấy tiếng của Điền thị. Điền thị tự nhiên đưa giỏ cho Từ thị đã chạy đến, tiến lên một bước ôm lấy cánh tay của Từ Tú Việt: “Con ở nhà mẹ đẻ mấy ngày, thật sự rất nhớ mẹ, chao ôi, đầu của mẹ bị sao thế, sao lại bị thương?”
Bộ dạng hoảng sợ thất thố của Điền thị làm cho Từ Tú Việt cũng không biết nói gì, vốn dĩ cô muốn nhanh chóng đuổi kịp chuyến xe bò của nhị gia gia lên trấn bói mấy quẻ, nghĩ cũng biết sáng sớm có không ít người bày sạp bán đồ tươi, vậy lượng người đi đường sẽ không ít.
Mặc kệ những người này có tiền hay không, ngay cả người không có tiền tính mấy quẻ cũng có thể kiếm được một chút tiền.
Vốn dĩ cô cũng không xem trọng chút tiền lẻ này, nhưng mắt thấy bộ dạng ăn cơm tối hôm qua của Hà Tam Lang, giống như cả đời này cũng ăn chưa no, cô cảm thấy nếu mình không kiếm tiền, con trai này của cô sẽ chết đói mất.
Có lẽ lúc xem bói Từ Tú Việt cũng sẽ vòng vo nói lung tung một trận, nhưng lúc bình thường thì không thích vòng vo khách sáo một chút nào, lại nói dù gì cô cũng là người làm mẹ chồng, lại là người đứng đầu một nhà ở cổ đại, nếu như còn muốn ủy khuất mình, đó không phải là tự tìm đường khổ sao!
Vì vậy Từ Tú Việt lạnh mặt biểu đạt bất mãn, nhàn nhạt nói: “Sao thế, thôn Điền gia đã dời đến tỉnh thành bên cạnh rồi à? Hay là lỗ tai của ngươi bị điếc nên không nghe được chuyện của nhà chồng mình?”
Lưu đại nương kinh ngạc nhìn về phía Từ Tú Việt, Từ Tú Việt cũng lặng lẽ chớp mắt với bà ấy. Trong nháy mắt Lưu đại nương đã hiểu, muội tử này thật sự nghe lọt lời của mình!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT