Phần lớn nữ nhân nghe được loại chuyện này, mặc kệ tin hay không tin, đầu tiên sẽ cảnh giác, ví dụ như loại người nghi ngờ nặng như Tiết thẩm, đã sớm bị Từ Tú Việt đầu độc tin tưởng cô thật sự có bản lĩnh. Nghe vậy lập tức nghi thần nghi quỷ, kích động nói với Từ Tú Việt “Ta đã nói lần này nghe hàng đã hết, lão già đó lại tích cực đi vào trong huyện như thế, chẳng lẽ bên ngoài đã sớm có người khác?! Được lắm, Trương Phú Quý! Chờ trở về xem bà đây có cắt cái chân thứ ba của ngươi không!”

Lúc này Tiết thẩm cũng không nghĩ đến Từ Tú Việt là lừa gạt mình, bà ấy đang suy nghĩ đến biểu hiện gần đây của tướng công nhà mình, lần trước bà ấy có nhắc bột mì mua trên huyện thành chất lượng hơi kém, lão Trương không tin, hai người lại cãi nhau một trận.

Còn có lần trước đi đến tiệm đồ trang sức, bà ấy nhìn trúng một cái trâm bằng bạc, Lão trương lại nói bà ấy có một đống rồi, mua cũng không đeo hết, không bằng tiết kiệm tiền đi!

Tuy nhà bà ấy chỉ kinh doanh có một tiệm bánh bao, nhưng có danh tiếng tốt bên ngoài, thu nhập mỗi tháng cũng có 7 8 lương, trong ngày thường chỉ cần những đồ trang sức kia không quá đắt, lão Trương đều sẽ tùy tiện mua cho bà ấy. Lần này thì lại thay đổi, thì ra là muốn bà ấy tiết kiệm tiền cho tiểu yêu tinh bên ngoài!

Từ lúc lão Trương đến ở rể, cha mẹ đã cảnh cáo bà ấy phải đề phòng lão Trương sinh hai lòng, không phải ở trong hí kịch, vợ cả của thư sinh ở rể đều trở thành vợ trước sao? Mặc dù lão Trương không biết chữ, nhưng cũng khó nói lắm.

Không được, bây giờ bà ấy phải đi vào trong huyện, kéo lão Trương hỏi một câu, hỏi ông ta còn có lương tâm hay không!

Mắt thấy Tiết thẩm muốn gọi tiểu nhị đến trông tiệm, mình thì muốn đuổi giết đến huyện thành, Từ Tú Việt vội vàng gọi bà ấy lại: “Chuyện đó.. Ta còn chưa nói hết mà.”

Cô cũng không ngờ Tiết thẩm lại có phản ứng này, cô còn đang suy nghĩ nếu Tiết thẩm không tin, cô nên nói cái gì để chứng minh, không nghĩ đến đối phương nghe xong trực tiếp bùng nổ, muốn đánh gãy chân thứ ba của tướng công mà mình.

Nhưng cảm xúc của Tiết thẩm đã bị kích động, chỗ nào nghe được lời khuyên, tai nghe là giả mắt thấy là thật, bà ấy đều biết tất cả cửa hàng mua nguyên liệu mà nhà mình hợp tác, mặc kệ Từ Tú Việt nói có đúng hay không, chuyến này bà ấy đi kiểm tra một chút là được!

Từ Tú Việt sợ hết hồn, vội vàng kéo Tiết thẩm lại, cũng không thể bởi vì một lời của mình mà để cho người ta mất đi hạnh phúc cả đời, cô lập tức nói:

“Ta tính số mệnh của ngươi, có hai con đường, một là ngươi chẳng quan tâm gì ồn ào một trận, tan nhà tiêu tài, hai là nghe nghe ta nói xong lại đi xử lý, ngươi chọn cái nào?”

Tiết thẩm dừng chân lại, trên mặt tràn đầy vẻ tức giận: “Chuyện này... hắn đã có người bên ngoài, chẳng lẽ ta còn phải xem như không biết sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play