Nghĩ như vậy, trên mặt của Tiết thẩm lộ ra nụ cười hòa khí, nhỏ giọng nói: “Thật để cho tiên cô đoán đúng rồi, ta cũng đang rầu chuyện này, chúng ta cũng không có gì khác, nếu tiên cô có thể giải đáp được nghi hoặc này, coi như hai cái bánh bao này là tâm ý của chúng ta.”
Mặc dù Từ Tú Việt cảm thấy hai cái bánh bao này còn chưa đủ để cho mình ăn, nhưng cũng biết hai cái bánh bao là 10 văn, ở thời đại này, cũng được xem là không ít rồi.
Dù sao cũng là được cho miễn phí, trong lòng Từ Tú Việt vô cùng vui vẻ, lại cảm thấy bà chủ tiệm bánh bao không hổ là người làm ăn, nói chuyện dễ nghe, lại chủ động đưa bánh bao, rất là hiếm thấy, quyết định lại tính cho bà ấy một quẻ.
Từ Tú Việt liếc nhìn kỹ tướng mạo của bà chủ, lại tính toán một chút, sau đó mới nói: “Có phải tướng công của ngươi đi xa còn chưa về không?”
Tiết thẩm sững sốt, không phải đang nói đến chuyện hôn sự con gái sao? tại sao lại kéo lên người tướng công nhà bà ấy rồi?
Một ít hương liệu dùng ở trong tiệm đều là mua trong huyện, cách mỗi một đoạn thời gian, tướng công của bà ấy sẽ đi một chuyến đến huyện thành, ở trong trấn chuyện này cũng không được xem là chuyện bí mật gì, Tiết thẩm đáp một tiếng: “Đúng vậy.”
“Vốn dĩ lúc trước là ba ngày sẽ trở về, chẳng qua qua lần này chậm mấy ngày, có phải hay không?”
Tiết thẩm kinh ngạc trong lòng, vì phòng ngừa có người theo dõi tướng công mình nhập hàng, lộ ra phương pháp làm bánh bao gia truyền của nhà mình, thời gian mà tướng công nàng đi ra ngoài rồi về, trừ nhà bà ấy ra không có người nào biết được.
“Đúng vậy.” Lúc này Tiết thẩm đã tin được mấy phần, lúc trả lời cũng có chút cẩn thận.
“Mỗi lần sau khi hắn ra ngoài, ngươi đều sẽ lén đến miếu thổ địa tốn hơn 10 văn cầu bình an, có đúng không?”
Lần này Tiết thẩm thật sự hoảng sợ, lúc đầu bà ấy có nhắc đến với tướng công, chỗ này cách huyện thành cả một chặng đường, không bằng bà ấy đi đến miếu thổ địa cầu phúc một chút, nhưng ở mặt này tướng công của bà ấy rất keo kiệt, vậy mà lại cãi nhau một trận to với bà ấy, không muốn bà ấy tốn tiền bừa bãi.
Nhưng mỗi lần tương công đi xa bà ấy đều lo lắng trên đường xảy ra chuyện gì đó, cho nên lén đi đến miếu thổ địa, sợ tướng công phát hiện cũng không dám đưa nhiều, mỗi lần chỉ có 10 văn, chuyện này trừ bà ấy ra, không ai biết cả.
Lần này Tiết thẩm thật sự đã tin, nói không chừng bà ấy đã gặp được người có bản lĩnh thật sự.
Từ Tú Việt thấy mình đã làm xong bước trải đường, bắt đầu đi vào vấn đề chính, câu nói tiếp theo, làm cho Tiết thẩm trực tiếp bùng nổ.
“Giữa chân mày của ngươi có hoa đào, cũng không phải là của ngươi, chắc là ở trên người tướng công của ngươi, chuyến đi xa lần này, tướng công của ngươi có thể bị sảy chân ở chỗ một nữ nhân khác.”