Lưu đại nương sờ mặt mình một chút, nghi ngờ nói: “Có thật không, sao ta lại không cảm thấy như vậy.”
“Ta còn có thể lừa ngươi sao?” Từ Tú Việt tiếp tục sử dụng nghệ thuật nói chuyện mà kiếp trước mình tích lũy, khen ngợi Lưu đại nương 360 độ không có góc chết nào, khen cho Lưu đại nương tươi cười đầy mặt, gò má cũng trở nên hồng hồng.
“Nào có tốt như ngươi nói chứ?”
“Ta là người thành thật, không có nói mò đâu.” Từ Tú Việt lập cho mình một hình tượng thành thật, thấy đã khen đến một mức độ nào đó rồi, mở miệng nói vào vấn đề chính: “Không biết gần đây Lưu đại tỷ thoa gì lên mặt thế?”
Câu hỏi này làm cho Lưu đại nương sững sốt, sau đó đâm vào chỗ buồn cười của Lưu đại nương, đơn giản là buồn cười từ tận đáy lòng: “Nhìn ngươi nói kìa, chúng ta là gia đình nhà nông chỗ nào có mấy thứ thoa da quý giá như vậy, cũng không phải là tiểu tức phụ trẻ tuổi.”
Từ Tú Việt nghe vậy thì mất mác một trận, cô còn tưởng Lưu đại nương có bài thuốc dưỡng nhan bí truyền gì đó.
“Chẳng qua đúng là gầy đây tâm trạng của ta rất tốt, khí sắt cũng tốt. Cũng vì con út nhà ta mới vừa bàn chuyện thành thân, cũng đã quyết định ngày rồi, không phải là chuyện cần vui vẻ sao.”
“Vậy thì chúc mừng Lưu tỷ tỷ!” Mặc dù trong lòng Từ Tú Việt tiếc nuối, nhưng vẫn cố gắng vui vẻ nói một câu cát tường.
Lưu đại nương quan sát Từ Tú Việt từ trên xuống dưới, mở miệng nói: “Muội tử này, có phải hai ngày nay ngươi lại gầy hay không? Nên ăn nhiều vào, trên người không có chút thịt, lấy đâu ra khí sắc khỏe mạnh chứ?”
Từ Tú Việt nghe được lời này, cảm thấy rất đúng. Chứ còn gì nữa, chờ cô ăn uống trở nên mập mạp một chút, nói không chừng nếp nhăn trên mặt sẽ thay đổi?
Lưu đại nương còn có công việc cần làm, bị Từ Tú Việt khen ngợi một trận cũng đã sớm quên mình tại sao lại chạy đến đây, lại nói chuyện mấy câu, sau đó lòng tràn đầy vui vẻ trở về.
Mà bên này Từ Tú Việt bắt đầu công cuộc chăm sóc mình, đầu tiên tỉ mỉ rửa sạch mặt, chỗ này cũng không có sữa rửa mặt gì đó, cô chỉ có thể dùng nước chà mạnh, sau đó ngoắc tay hỏi Từ thị: “Trong nhà còn thịt hay không?”
Từ thị mím môi, đừng nói là thịt, gạo dưới đáy vại sắp cạn rồi.
Từ Tú Việt nhìn vẻ mặt của nàng cũng đã biết, đây là gia cảnh quá nghèo, chỗ nào có thể ăn nổi thịt? Vốn dĩ cô định nghỉ ngơi hai ngày lại lên trấn bày sạp, nhìn thử xem có thể xem bói cho người có tiền hay không, hôm nay nhìn tình huống này, đã không chờ được nữa.
Cô muốn ăn thịt! Cô muốn mập lên!
Ba tháng không mập bốn tháng bi thương, kế hoạch tăng cân bắt đầu từ hôm nay.
Từ Tú Việt chống gậy, lảo đảo dẫn Từ thị đi vào nhà bếp, trong nồi là cháo được nấu với rau củ dại, từ trên nhìn xuống có thể nhìn thấy được mấy hạt gạo ở dưới đáy nồi.