Từ Tú Việt hiểu câu này là chỉ da cô tốt hơn, xinh đẹp hơn.
Trong lòng Từ Tú Việt vui vẻ, cười nói: “Đều nhờ sự khoản đãi của ông chủ Tu Vi, mấy ngày nay ăn ngon ngủ ngon, cho nên tinh thần trông mới khá hơn.”
Lâm Tu Vi cười nói: “Vậy thì coi như không uổng công người hầu trong nhà nhận tiền hằng tháng,, sau này tiên cô đến huyện cũng cứ ở nhà Hạc Ninh.”
Từ Tú Việt không nói đồng ý hay không, mà hỏi: “Thu được bao nhiêu lương thực rồi? Đã tính toán được sau thu hoạch mùa thu còn lại bao nhiêu thuế chưa?”
Việc này do sư gia đứng bên cạnh trả lời: “Tính xong rồi, chỉ là chưa xác định được tiền lương cho binh lính, nên chưa tính ra được chiêu bao nhiêu người là thích hợp.”
Hứa huyện lệnh nói: “Ta nghĩ chi bằng như quân lính trong huyện, dù sao cũng là làm lính.”
Từ Tú Việt lắc đầu nói: “Đại nhân thấy quân lính trong huyện chúng ta thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT