Hứa huyện lệnh vỗ tay nói: “Đúng vậy, phải như thế, lão phu chỉ nghĩ đến việc mấy địa chủ, ông chủ trong huyện nên tùy tiện định ra mức thuế, quên mất nỗi khó khăn của bách tính.”
Lâm Tu Vi lại nhắc nhở: “Gia sản của bách tính không nhiều, khi tính toán cho họ phải tính ít đi, tránh trường hợp không đủ chi tiêu, lại tạo ra thêm một nhóm dân đói khổ trong huyện.”
“Nói đúng lắm.”
Lúc này, cổng nha môn rất náo nhiệt, các nha dịch đi truyền lệnh cũng đã xuống mấy thôn tuyên truyền, e rằng một lúc nữa đám đông không những không tan mà còn có người từ các thôn làng lân cận đến huyện thành để nghe ngóng tin tức, việc sắp xếp người làm sổ sách phải tiến hành ngay.
May mắn thay, vài ngày trước đã tính được sản lượng trung bình trên mỗi mẫu ruộng, thuế thương cũng đã thống kê được mức thuế trung bình của từng cửa hàng, chỉ cần đến lúc đó tra cứu là được.
Rất nhanh, trước nha môn lại kê hai cái bàn, sau mỗi bàn ngồi một nam tử mặc áo dài tay cầm bàn tính.
Tiếng chiên của nha dịch vang lên, tiếp đó tuyên bố: “Đại nhân thương xót cho cảnh khó khăn của bách tính, đặc biệt mời hai vị tiên sinh phòng thuế đến đây, những gia đình nào không biết trước mình nên nộp bao nhiêu thuế thì có thể đến đây hỏi các tiên sinh.’
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT