Như nhận ra sự nghi ngờ của Từ Tú Việt, Hà Tứ Lang mím môi nói: “Công danh tuy quan trọng, nhưng mạng sống còn quan trọng hơn, mẹ đã nói sẽ có lũ lụt, chi bằng chúng ta lên đường sớm để tránh bất trắc.”
Từ Tú Việt hơi ngạc nhiên, trước đây khi mẹ ruột nửa chết nửa sống, Hà Tứ Lang cũng sợ làm lỡ việc học của mình, chỉ biết để Hà Tam Lang mang mấy đồng về nhà, mà bây giờ Hà Tứ Lang lại sẵn sàng vì gia đình mà hy sinh lợi ích của mình.
Đây là thay đổi khi nào vậy?
Cũng có thể Hà Tứ Lang chỉ quan tâm đến mạng sống của mình, những người khác chỉ là thuận tiện, ít nhất là hắn có thể không còn quá cố chấp với chuyện công danh, cũng là một chuyện tốt.
Đi sớm, tất nhiên là một chuyện tốt, nhưng Từ Tú Việt suy nghĩ một chút rồi nói: “Chỉ còn nửa tháng nữa là đến kỳ thi viện, con có chắc mình sẽ thi đậu không?”
Hà Tứ Lang cúi đầu, nhất thời không biết trả lời thế nào.
Từ Tú Việt thấy hắn do dự, liền nói tiếp: “Theo như mẹ tính toán, lũ lụt vẫn còn vài ngày nữa, nếu con thi đỗ tú tài, chúng ta đợi thêm một thời gian cũng không muộn, có công danh tú tài, chúng ta đi lại cũng thuận tiện hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT