Chương 70: Linh Chủng Đặc Thù, Hạ Giá Bán Ra!!!
"Chỉ có thể nói tên tu sĩ dị hóa này ra ngoài không đúng thời điểm mà thôi, vừa vặn có vài tu sĩ Luyện Khí trung cấp đang tuần tra canh giữ nơi này, bằng không... Trong chợ có nhiều tán tu như vậy, rất có khả năng hắn sẽ gây nên một vụ náo động cực kỳ lớn."
Lục Huyền nhìn những tu sĩ Luyện Khí trung cấp đang vây xung quanh hài cốt của tu sĩ dị hóa kia.
Hồi nãy, mấy người này còn đang kiểm tra xem có lực lượng tà ma còn sót lại hay không, ai dè đảo mắt một cái đã hợp lực tự tay giải quyết một tu sĩ bị tà ma ô nhiễm rồi.
Phương pháp giải quyết đơn giản hữu hiệu, chỉ trong một khoảng thời gian cực ngắn, bọn họ đã dùng dây leo trói buộc hành động của đám xúc tu để tránh tạo thêm thương vong, đồng thời cũng để lại một khoảng thời gian ngắn ngủi cho đồng đội thi triển thuật pháp mạnh mẽ, đó là con hỏa điểu đủ mạnh để đốt sạch tu sĩ dị hoá kia, lại dùng thuật pháp tinh lọc kiểm tra bộ hài cốt của tu sĩ dị hóa cùng nhóm tán tu xung quanh.
"Không hổ là tuần vệ phường thị, phối hợp với nhau rất lưu loát điêu luyện."
Lục Huyền thầm nghĩ, nếu một mình hắn gặp phải tu sĩ dị hoá này, thì dựa vào《 Canh Kim Kiếm Quyết 》 cảnh giới đại thành và pháp khí nhất phẩm đặc biệt Liệt Ngân Nhận, còn có phù lục nhị phẩm Kiếm Khí Vạn Thiên phù tương đương với một kích toàn lực của tu sĩ Luyện Khí cao cấp, cộng thêm Lôi Hỏa Châu mới nhận được, chắc hẳn quá trình hắn xử lý tu sĩ dị hoá của hắn cũng không thành vấn đề.
Nhưng đương nhiên, sẽ không sạch sẽ gọn gàng như hiện tại.
"Xem ra tới đây mình phải tận lực trồng trọt linh thực, cố gắng hết sức để bản thân có được càng nhiều thủ đoạn càng tốt." Hắn âm thầm quyết định trong lòng.
Tu sĩ dị hoá đã bị xử lý gọn gàng, toàn bộ quá trình diễn ra trong khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi nên khu chợ tán tu chỉ xuất hiện một chút hỗn loạn nho nhỏ rồi nhanh chóng khôi phục lại trật tự, phảng phất như tu sĩ dị hóa kia chưa bao giờ xuất hiện cả.
Nhưng đương nhiên, hậu quả vẫn phải có.
Vụ tập kích lần này để lại một khu vực rộng lớn bị hỏa diễm đốt cháy đen, cùng với ba tu sĩ bị xúc tu tập kích đã tử vong…
Hết thảy những thứ này đều đang nhắc nhở mọi người về những gì vừa mới xảy ra.
Hiển nhiên là trong ba người này có gã tu sĩ từng dùng Thổ Tường phù ngăn cản Lục Huyền, sau khi bị hắn dùng 《 Canh Kim Kiếm Quyết 》 đâm thẳng vào chân, gã đã mất đi khả năng di chuyển bình thường, vì vậy mà chết dưới những nhánh xúc tu huyết hồng vừa nãy.
Lục Huyền chẳng có chút thương xót nào đối với loại chuyện này, mọi chuyện là do gã gieo gió gặt bão, nếu gã tự mình nỗ lực đi ngăn chặn xúc tu, thì đương nhiên, hắn sẽ không tùy tiện ra tay như vậy.
Sau vụ náo loạn nhỏ này, Lục Huyền cũng không còn ý tưởng đi lang thang trong chợ nữa, hắn chọn một con đường ngẫu nhiên rồi chạy tới Bách Thảo Đường.
Khoảng cách giữa Bách Thảo Đường và chợ tán tu cũng không xa, chỉ rẽ qua một vài cái ngã tư là có thể trông thấy mặt tiền cửa hiệu.
"Hả?" Đột nhiên Lục Huyền dừng bước, ánh mắt hắn vừa bị một tấm ván gỗ bên trong một gian hàng bên cạnh đó hấp dẫn.
Trên tấm ván này có viết tám chữ màu đen: "Linh chủng đặc thù, hạ giá bán ra."
Lục Huyền lướt mắt nhìn toàn bộ số hàng hóa được bày bán bên trong gian hàng, nhưng không phát hiện ra thứ gì dính dáng đến linh chủng.
"Xin hỏi đạo hữu, linh chủng đặc thù mà ngươi đề cập đến trên tấm ván gỗ này là gì? Ta có thể nhìn một chút không?"
"À, chính là nó."
Chủ sạp là một vị tu sĩ trung niên phổ thông, tu vi Luyện Khí tầng bốn, vừa nghe Lục Huyền hỏi, ông ấy lập tức chỉ vào món đồ vật bên trong gian hàng.
Thứ này có hình bầu dục và màu trắng nhạt.
Nếu không chú ý nhất định sẽ trực tiếp lướt qua nó, bởi vì nói là vật thể nhưng trạng thái của nó lại tương tự như một luồng sương khói, với hình dạng không ngừng thay đổi, lần lượt diễn hóa thành những sự vật ly kỳ cổ quái khác nhau.
"Đây là linh chủng sao? Đạo hữu sẽ không gạt ta chứ?" Lục Huyền tò mò hỏi.
Hắn rất khó liên tưởng món đồ với hình dạng không ngừng biến hóa giống như một luồng sương khói này, với một hạt linh chủng bình thường.
"Nói thật với đạo hữu, ta cũng không xác định được thứ này, càng không biết nó có phải là linh chủng hay không.
Sau khi trở về, ta đã đi tìm vài người bạn tốt là Linh thực sư, cho bọn họ nhìn vật này.
Nhưng ngay cả bọn họ cũng không cách nào phân biệt được, đến cùng nó có đúng là linh chủng hay không.”
“Có điều, vào thời điểm ta phát hiện ra nó, nó đang nằm dưới gốc của một cây linh thực khô héo, có thể cây khô kia chính là linh thực đã tiến vào giai đoạn thành thục nhưng không có người thu hái, khiến cho cả gốc ngưng kết tinh hoa ra một viên linh chủng như vậy.
Lời này hoàn toàn là sự thật, nếu đạo hữu thật lòng muốn mua nó, ta có thể lập một lời thế."
Lục Huyền khẽ xoa cằm, trực tiếp chìm vào trầm tư.
Trên thực tế, sau khi nghe chủ sạp định lập lời thề, trong lòng hắn cũng tin đối phương chừng ba phần rồi.
Phải biết rằng, lời thề của tu sĩ có rất nhiều loại, nhưng nếu vi phạm bất cứ loại nào, nó cũng mang đến xui xẻo cho tu sĩ, thậm chí còn có nguy cơ tử vong.