Chương 69: Tu Sĩ Dị Hóa!
"Dựa theo hành vi bình thường của ta cùng với phương hướng Đạp Vân Linh Miêu nhìn chăm chú vào, thì rất có khả năng địa điểm xuất hiện tình huống khác thường kia chính là phía trước."
Hắn không thay đổi biểu cảm trên mặt, vẫn dùng động tác tự nhiên dừng lại ở gian hàng gần nhất, tùy ý chỉ vào một món hàng hóa rồi khẽ hỏi chủ sạp về giá cả.
Trên thực tế, cơ thể hắn đang ở trong trạng thái căng thẳng, toàn bộ lực chú ý đều đổ dồn vào các tu sĩ xung quanh.
"Đắt quá, ta không mua." Hắn mặc kệ chủ quán nói gì, chỉ thản nhiên bỏ lại một câu, sau đó đang định quay về theo con đường cũ.
Đột nhiên, tại một vị trí nằm ngay trước mặt hắn, chỉ cách chừng hai, ba trượng, một gã tán tu vừa rít lên một tiếng đầy đau đớn.
Chỉ trong nháy mắt sau đó, trên mặt và cổ của gã lập tức xuất hiện những vết nứt lớn nhỏ.
Từ vị trí vết nứt, vô số mầm thịt màu đỏ không ngừng bắn ra bên ngoài, đón gió lớn lên, chỉ trong tích tắc đã trở thành vô số xúc tu màu đỏ như máu, điên cuồng tập kích đám tu sĩ xung quanh.
"A!" Một tu sĩ đang đứng bên cạnh tu sĩ dị hóa kia không kịp phản ứng, cái đầu trực tiếp bị một nhánh xúc tu màu huyết hồng xỏ xuyên qua.
Bởi vì ngay khi đống mầm thịt kia xuất hiện, Lục Huyền đã vội vàng lui lại, trên đùi trái và đùi phải đều dán một tấm Tấn Tật phù, khiến cho hắn lao về phía sau nhanh như một cơn gió.
Những tu sĩ xung quanh cũng vận dụng toàn bộ thủ đoạn của mình để thoát khỏi khu vực nguy hiểm kia, trong lúc nhất thời, thuật pháp, pháp khí, phù lục bay tán loạn khắp nơi.
Những nhánh xúc tu màu huyết hồng nọ tăng trưởng cực nhanh, có xu thế muốn bao trùm phạm vi hai mươi trượng xung quanh.
Lục Huyền giống như một mũi tên sắc bén, ầm ầm thoát ra bên ngoài, bỏ lại vài tên tu sĩ ở đằng sau.
Đột nhiên, một bức tường đất thật cao xuất hiện ngay trước mặt hắn và vài tu sĩ, khác ngăn cản bọn họ.
Khoảnh khắc bức tường đất kia xuất hiện, Lục Huyền đã chú ý thấy nụ cười toe toét nở trên môi tên tu sĩ chạy ở phía trước.
"Một đám ngu si, ta chạy không thoát con tà ma kia cũng không sao, chỉ cần chạy nhanh hơn các người là được." Tán tu vừa sử dụng Thổ Tường phù, đắc ý vô cùng, cảm giác mình rất thông minh.
Lục Huyền nhanh chóng chạy vòng qua bức tường đất, trong khi tên tán tu nọ vừa dựa vào thứ này ngăn cản bọn họ mấy nhịp thở, đã chạy ra ngoài được một khoảng cách đáng kể rồi.
Biết mình bị người ta lợi dụng làm lá chắn, trong lòng Lục Huyền vô cùng tức giận, hắn lập tức vận chuyển linh lực, chỉ trong chớp mắt đã kích phát《 Canh Kim Kiếm Quyết 》đạt đến cảnh giới đại thành.
Trong lúc hỗn loạn, một luồng lưu quang màu vàng kim trực tiếp bắn trúng phần đùi của tên tán tu kia, chỉ trong nháy mắt đã để lại một cái lỗ lớn trên phần bắp chân của gã.
Tán tu nọ thống khổ kêu rên, bị cơn đau tập kích bất ngờ, không thể không dừng chân lại.
Lục Huyền không chút biểu cảm xẹt qua bên cạnh gã.
"Ngươi muốn so xem người nào chạy nhanh hơn ư? Ta để cho ngươi muốn chạy cũng không được."
Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy mấy nhánh xúc tu huyết hồng giống như những con cự mãng, ầm ầm lao đến, công kích tên tán tu đang nằm dưới đất kia.
Tốc độ phản ứng của đội tuần vệ trong phường thị rất nhanh, khi đám xúc tu huyết hồng đang tàn sát bừa bãi xung quanh, một số mầm mống màu xanh lá cây lập tức bắn đến như những mũi tên sắc nhọn, hung hăng rơi thẳng xuống xung quanh đám xúc tu.
Chỉ trong nháy mắt, những sợi dây leo to khỏe đã trồi lên khỏi mặt đất, chúng nhanh chóng sinh trưởng rồi không ngừng chia cắt, trực tiếp quấn chặt lấy những nhánh xúc tu màu đỏ như máu ở gần mình.
Xúc tu huyết hồng ra sức giãy giụa, muốn vật lộn với những sợi dây leo cứng cáp này.
Đúng vào lúc ấy, một tiếng kêu to lanh lảnh bỗng vang lên ở trên bầu trời.
Lục Huyền nhìn theo phương hướng âm thanh truyền đến, chỉ thấy một con hỏa điểu khổng lồ đang bay lơ lửng giữa không trung, với đôi cánh dang rộng dài khoảng bốn đến năm trượng, nó nhẹ nhàng vỗ cánh tạo thành nhiều luồng sóng nhiệt khác nhau.
Ngay lập tức, nó đã hóa thành thật nhiều luồng hồng quang, phân liệt ra vô số những tia lửa nhỏ, bắn thẳng vào hàng loạt nhánh xúc tu trên người tu sĩ vừa dị hóa kia.
Bất cứ nơi nào chúng đi qua, mặt đất đều bị đốt cháy thành than đen.
"A..." Tu sĩ đã bị những sợi xúc tu dị hóa kia chiếm cứ thân thể, lập tức phát ra một tiếng kêu thảm thiết, cuối cùng toàn bộ hóa thành tro đen trong biển lửa hừng hực kia.
Hỏa diễm chạy dọc theo phần gốc của xúc tu, một đường thiêu đốt toàn bộ những nơi đám xúc tu huyết hồng ấy lan tràn đến.
Trên mặt đất, những sợi xúc tu đứt lìa không ngừng quằn quại khắp nơi, dường như chúng đang muốn một lần nữa xâm chiếm thân thể những tu sĩ khác.
Đáng tiếc mức độ sát thương của hỏa diễm quá lớn, toàn bộ xúc tu đều bị cháy sạch không còn một mảnh.
Ngay sau đó, lại một quầng sáng trắng tinh khiết lấy vị trí bộ hài cốt của tu sĩ dị hóa nọ làm trung tâm, nhanh chóng bao trùm ra xung quanh.
Lục Huyền và nhóm tu sĩ khác ở phía xa xa cũng bị vầng sáng quét tới, trong lòng không khỏi dâng lên một loại cảm giác bình yên tĩnh lặng.