Chương 12: Kiểu Gì Cũng Không Thể Tự Cắt Thịt Mình Đi Đút Cho Một Cái Cây Được!

Có tiền thì lớn gan hẳn, với lượng lớn linh thạch như vậy trong tay, sống lưng của hắn cũng thẳng lên không ít. Lục Huyền rời khỏi Bách Thảo Đường, lại có chút lo lắng về lực lượng phòng hộ méo mó có còn hơn không bên trong linh điền của mình, vì vậy mới vội vã đi thẳng đến điểm tiếp theo.
Trong chợ có đủ loại cửa hàng, cũng có khá nhiều cửa hàng nhỏ chuyên môn bán hoặc kiêm thêm khâu kinh doanh hạt giống linh thực.
Hắn quen cửa quen nẻo đi vào bên trong một cửa hàng quen thuộc.
Một tu sĩ trung niên tu vi Luyện Khí cấp thấp phổ thông đang che chở đám mầm linh thực được đặt trong cửa hàng, vừa thấy Lục Huyền tiến vào đã đứng dậy nghênh tiếp.
"Tiểu huynh đệ, ta có thể giúp ngươi chuyện gì không?" Chủ tiệm lớn tiếng hỏi.
"Để ta xem trước đã." Lục Huyền trả lời, ánh mắt đã quét qua toàn bộ cửa hàng.
Trong cửa hàng có rất nhiều loại linh chủng, hình dạng khác nhau, phần lớn trong số chúng đều rất lạ, Lục Huyền không nhận ra những loại này.
Trong góc phòng còn bày không ít cây giống linh thực, dị tượng lộ ra, Lục Huyền càng không biết chúng là gì.

 Phải biết rằng, sau khi linh thực thành thục, nếu cứ để chúng nó tiếp tục sinh trưởng, sẽ có một chút khả năng nhất định có thể kết thành linh chủng, nhưng phần lớn những loại linh chủng này đều không thích hợp để gieo trồng linh thực mới.
Hầu hết các loài linh chủng cần phải được cô đọng thông qua những phương pháp đặc thù khác nhau, thậm chí còn có một số phương pháp ngưng kết linh chủng cực kỳ bí mật, chỉ những môn phái lớn mới có thể nắm giữ.
Đặc biệt là đối với những chủng loại hiếm có, phẩm cấp linh chủng cao, phương pháp ngưng kết chúng sẽ không được lưu truyền ra bên ngoài.
Mà nói đâu xa, ngay cả phương pháp ngưng kết các loại linh chủng cấp bậc phổ thông, cũng không phải là thứ mà một tên tán tu bình thường như hắn có khả năng nắm giữ, nói không chừng phía sau những cửa hàng này lại là đại tu sĩ hoặc là đại gia tộc gì đó.
"Bao nhiêu một hạt linh chủng Linh Huỳnh Thảo?" Lục Huyền chỉ vào những hạt giống Linh Huỳnh Thảo trong như lá trà khô được đặt trên giá hàng, trực tiếp hỏi tu sĩ trung niên kia.
"Nếu mua một lần không ít hơn mười hạt, sẽ bán giá ưu đã là bốn mươi toái linh một hạt, nhưng bán lẻ thì năm mươi toái linh."
"Ta cần hai mươi hạt.
Ngoài ra cũng mong đạo hữu đề cử cho ta một loại cây giống hoặc linh chủng của linh thực nhất phẩm, tốt nhất là không có yêu cầu cao về mặt linh khí, cùng với điều kiện sinh trưởng đơn giản."
Lần trước, Lục Huyền đã gieo trồng hai mươi bốn bụi Linh Huỳnh Thảo xuống mảnh nhỏ linh điền trong viện của mình rồi, lần này hắn không định mua cùng số lượng hạt giống như vậy nữa.
Linh Huỳnh Thảo và Thực Nguyệt Thụ đều không có phẩm cấp, tuy giá trị Thực Nguyệt Thụ cao hơn nhưng vẫn chưa đạt đến trình độ nhất phẩm.
Lại nói, sau khi linh thực trưởng thành, bên cạnh gốc sẽ xuất hiện quầng sáng màu trắng, nhưng trình độ phong phú của phần thưởng bên trong quầng sáng ấy lại phụ thuộc vào rất nhiều nhân tố khác, trong đó bao gồm cả chủng loại và phẩm cấp của linh chủng.
Bởi vậy, nhân lúc đi mua linh chủng mới, Lục Huyền cũng muốn thử trồng một loại linh thực nhất phẩm với độ khó tương đối đơn giản, thử xem đến lúc nó trưởng thành thì phần thưởng bên trong quầng sáng kia sẽ như thế nào.
"Không yêu cầu linh khí, lại có điều kiện sinh trưởng đơn giản..."
"Ngươi xem hai chủng này thế nào?"
"Chúng đều là linh thực nhất phẩm, một loại là linh chủng Phệ Huyết Đằng, muốn nuôi dưỡng chúng, cần thỏa mãn một chút yêu cầu nhất định về tinh hoa huyết nhục của dị thú hoặc là yêu thú, sau khi thành thục, nếu trực tiếp sử dụng, có thể tăng cường khí huyết trong cơ thể của tu sĩ, hoặc là dùng nó tới hỗ trợ tu luyện một số công pháp đặc thù."
"Còn một loại là cây giống khác tên là Xích Vân Tùng, trong quá trình bồi dưỡng, thi thoảng chúng cũng cần được uẩn dưỡng bằng linh lực hệ hỏa.
Xích Vân Tùng kết trái sẽ cho ra linh quả ẩn chứa linh lực phong phú, hương vị vô cùng tuyệt vời, rất được các nữ tu hoan nghênh."
Phải biết rằng, phẩm cấp linh thực càng cao, hoàn cảnh sinh trưởng và điều kiện yêu cầu lại càng hà khắc và phức tạp, ví dụ như linh khí, linh nhưỡng, linh tuyền. So với những loại kia, coi như phương pháp trồng trọt hai chủng linh thực nhất phẩm này đã tương đối đơn giản rồi.

Đầu tiên, Lục Huyền trực tiếp loại bỏ Phệ Huyết Đằng. Nói đùa, hiện tại, miễn cưỡng lắm hắn mới đạt đến giai đoạn ấm no, nhưng mười ngày nửa tháng cũng chưa chắc đã được ăn một bữa thịt yêu thú, giờ mà trồng cây Phệ Huyết Đằng này, thì lấy cái gì để đút no cho nó?
Kiểu gì cũng không thể tự cắt thịt mình đi đút cho một cái cây được!
Còn Xích Vân Tùng, trước mắt hắn đang nắm giữ Hỏa Cầu Thuật, phía sau còn hơn mười bụi Linh Huỳnh Thảo và Thực Nguyệt Quả có thể mở ra phần thưởng, nói không chừng lần tới sẽ mở ra một loại thuật pháp hệ hỏa nào đó, coi như chuyện cung cấp hỏa lực cho nó không phải là vấn đề lớn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play