"Đúng, tùy tiện xem."
Tống Nguyệt Minh liếc sơ, có chút là về nguyên lý máy móc, có chút là phương diện vật lý, có một ít là tạp chí tuần san, còn có một xấp báo chí: "Những thứ này nanh đều có thể xem hiểu sao?"
"Có chút không hiểu lắm, đang từ từ ngẫm nghĩ."
Tống Nguyệt Minh không có hỏi nhiều, hướng anh cười cười, rồi để quyển sách xuống bước ra ngoài, giống như khi Vệ Vân Khai đến nhà cô, lúc này đây bọn họ đồng dạng không thích hợp ở riêng trong khoảng thời gian dài.
Ở lại nhà họ Ngụy đến ba giờ chiều, thời tiết không còn quá oi bức, Vương Bảo Trân liền để Vệ Vân Khai đưa Tống Nguyệt Minh về nhà.
"Đừng về trễ, kẻo ba mẹ con lo lắng, Khai tử, trên đường đi chậm một chút!"
“Con biết rồi."
Trước lúc rời đi, Vương Bảo Trân lại đem đống quà cáp mà Tống Nguyệt Minh mang đến bảo cô mang về, nhưng Hoàng Chi Tử đã nói trước với Tống Nguyệt Minh, ở cái giai đoạn này nên khách sáo một chút, những món đã mang qua rồi thì cần phải để lại tất cả, Tống Nguyệt Minh chỉ phải nghe theo, liền cùng Vương Bảo Trân khách sáo một phen mới có thể thuận lợi thoát thân.
Cuối cùng có thể ngồi yên trên băng ghế sau của xe đạp Vệ Vân Khai, Tống Nguyệt Minh thở dài một hơi, Vệ Vân Khai liền cảm thấy một luồng hơi thở phà vào lưng, không khỏi thẳng lưng tăng tốc chạy về phía trước.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT