Hệ liệt Cửa hàng người giấy

Chương 4: Tiệm người giấy Văn Văn 4


1 tuần

trướctiếp

Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng đối đầu với bọn họ, nhưng mà thời gian của bọn họ không nhiều, cũng không náo loạn được mấy ngày. 

Sau khi vào giấc ngủ, đột nhiên tôi cảm thấy cả người lạnh ngắt, tiếp sau đó cả người bay lên không trung.

Tôi thở dài, thì thầm nói:

“Như Như, em lại nghịch ngợm rồi, lần này lại muốn đi đâu chơi đây?”

Đương nhiên không ai trả lời tôi.

Bởi vì Như Như là cô bé người giấy trong tiệm bị anh họ làm hỏng hôm nay.

Em ấy có linh hồn, nhưng không thể điều khiển vỏ ngoài, tôi và em ấy tâm linh tương thông, dùng linh hồn của tôi điều khiển vỏ bọc của em ấy. 

Như Như không nói chuyện được, nhưng tôi có thể nghe được tiếng lòng của em ấy.

“Anh họ của chị hôm nay làm hỏng chân của em, cũng không thèm xin lỗi! Em thật sự rất tức giận!”

Như Như điều khiển người giấy bay lên không trung, tôi dùng ý niệm dừng lại trên đường.

“Như Như, em muốn xuống tay với cả nhà anh họ sao? Em nên biết, những người như chúng ta tích lũy âm đức không dễ, cho dù có hận cũng không được hại người, nếu không chỉ hại bản thân mình thôi.” 

“Bây giờ em hại anh họ, quỷ sai sẽ lập tức đến bắt em, như thế cũng không có lợi ích gì.”

Tôi chưa nói xong, 1 ánh đèn xe ô tô sáng lên ngay khúc cua.

Rất rõ ràng, người trong xe cũng nhìn thấy chúng tôi.

Người trong xe lập tức thắng gấp, âm thanh bánh xe ma sát với mặt đường tạo nên âm thanh chói tai.

Anh ta đã phanh lại rồi, nhưng vẫn nhắm thẳng chúng tôi mà tông đến.  

Cái thân làm bằng giấy này đã bị nghiền nát, xe cũng tông vào lan can bên cạnh.

“Chết rồi Như Như, chúng ta gây họa rồi.”

Như Như không dám lên tiếng, tôi chuyển động ý thức, đang chuẩn bị tự véo mình để về lại cơ thể.

Tôi muốn lập tức về lại đây, sau đó dùng cơ thể của mình chịu trách nhiệm về sự cố giao thông này.

Lúc này, cửa xe mở ra, 1 người toàn thân đầy máu bò ra từ trong xe.

Người đó, lại là Tôn Trường Thanh - anh họ tôi.

Còn chưa kịp đợi tôi phản ứng lại, tiếng vó ngựa lộc cộc vang lên.

Một con ngựa cao to xuất hiện trên đường, màu lông sáng bóng, hiện rõ cơ thịt cuồn cuộn.

Nó không hề do dự mà dẫm đạp lên người anh họ.

Anh họ vốn dĩ đã nằm trên mặt đất không động đậy rồi. 

Khi con ngựa chuẩn bị dẫm đạp lần nữa, một cơn gió lạnh thổi qua, hai quỷ sai kịp thời kéo lại con ngựa đó mới tránh khỏi sự dẫm đạp lần hai.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp