Lễ Bộ quen thuộc làm theo lệ thường, sắp xếp Hoàng đế và tông thất đi cùng, đêm trước Đông chí triều thần phải qua đêm ở Nam Giao, đợi đến bình minh hôm sau thì tổ chức lễ.
Lần này phủ Anh quốc công và Hoắc phủ đều phải đi cùng. Dựa vào phẩm cấp, xe ngựa của phủ Anh quốc công gần với xe ngựa của Hoàng đế ở trung tâm đội hình còn Hoắc gia thì ở phía đằng xa.
Bởi vì đã xuất gia, theo lễ nghi, Thẩm Lệnh Trăn ngồi ở trong xe ngựa của Hoắc Lưu Hành, cười nói với hắn: “Ba năm trước ta cách xe ngựa của Hoàng đế rất gần, hiện giờ, hiện ngược lại xuống dốc, đi cùng với Lang quân xuống dốc không phanh.”
Hoắc Lưu Hành đang muốn cốc cho nàng một cái, giơ tay ra một nửa lại rụt về, xoa xoa ngón tay tính toán.
Đã hơn ba tháng rồi, ngoại thương ở eo hắn cũng đã khỏi, ngược lại chứng hàn trong người Thẩm Lệnh Trăn không có dứt, thời gian đến kỳ vẫn đau trằn trọc như cũ, đến gần rét đậm, các triệu chứng không rõ vào hạ thu cũng đã xuất hiện, đến đêm, cả tối tay chân đều lạnh toát.
Từ sau khi bị thương đêm nàng hắn cũng làm lò sưởi cho nàng mới khiến nàng miễn cưỡng ngủ thoải mái. Lần này đi ra ngoài hai ngày một đêm khó tránh được nàng phải đến gần băng. Lúc này hắn lo lắng đến cốc đầu cũng không cốc nổi
Thẩm Lệnh Trăn nhìn thấy Hoắc Lưu Hành có tâm sự mới cố ý trêu đùa hắn, thấy hắn yếu ớt thở dài, nàng sát lại gần, cà vào đốt ngón tay hắn, gõ một cái như gà mổ thóc: “Không phải chỉ như thế này thôi  sao? Hiện giờ Lang quân thật sự càng ngày càng không quyết đoán, ngay ca rta còn không trị được, còn… “Nàng nói đến đây không phát ra tiếng nữa, dùng khẩu hình: “Còn phải trên vạn người, dưới một người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play