Đến vườn hoa của Hoắc phủ, Thẩm Lệnh Trăn phát hiện Hoắc Thư Nghi và Hoắc Diệu Linh cũng ở đó.
Sáng sớm tinh mơ, Dư Uyển Giang đã bảo hai người đến thăm Thẩm Lệnh Trăn, chỉ là lúc đó nàng vẫn còn đang ngủ cho nên không gặp được hai người.
Vừa nhìn thấy nàng, vốn đang chọn hình thù của cây kẹo, Hoắc Diệu Linh lập tức đặt tập tranh xuống bên cạnh, vội vàng chạy đến: “Tẩu tẩu, tỷ không sao chứ?”
Thẩm Lệnh Trăn gật đầu: “May mà nhị ca muội cả đêm chăm sóc ta, cũng đỡ sốt rồi.”
Hoắc Thư Nghi lạnh lùng nhìn nàng, không nói gì, giả vờ lật xem tập tranh.
Hoắc Diệu Linh lại cúi đầu nhìn chân của Thẩm Lệnh Trăn.
“Chân cũng không có gì đáng ngại,chỉ là ta muốn ngồi xe lăn với nhị ca muội mấy ngày, tránh việc hắn cảm thấy buồn chán.” Thẩm Lệnh Trăn nói, cười cười nhìn Hoắc Lưu Hành.
Hoắc Lưu Hành nhìn nàng: “Ta ngồi xe lăn cả đời, ngươi chỉ cùng ta có mấy ngày?”
Thẩm Lệnh Trăn sửng sốt: “Nhưng nếu ta cũng luôn ngồi xe lăn thì ai chăm sóc Lang quân?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT