Ta Có Dược A!

Hệ thống nhận chủ


6 ngày


Cố Tá ôm một đống đồ ăn, chầm chậm chạy về nhà. Nhà cậu cách nơi này hơi xa, mất mười phút đi bộ mới đến.

Cố Tá có hơi sốt ruột, ba cậu đang chờ ở nhà, nếu về muộn nhất định ông sẽ không ăn cơm trước. Dạ dày ông yếu như vậy, cha lại không có ở đây, bản thân phải thay cha chăm sóc ba cho thật tốt…

Nghĩ như vậy, Cố Tá lập tức tăng tốc.

Nhưng khi cậu vừa đi qua một khu dân cư, đột nhiên một chiếc xe tải lao nhanh về phía hắn, tài xế say khướt, rõ ràng là đã uống quá nhiều!

Cố Tá hoảng sợ, chạy sang bên lề trốn, nhưng cái ngõ này quá nhỏ hẹp, tài xế thì lao thẳng vào đây--- sau đó, cậu chỉ thấy toàn thân đau nhức, hai mắt tối sầm rồi mất đi ý thức.

Cố Tá ngất đi nên không có biết ấn đường của cậu bỗng phát ra ánh sáng lập lòe, thân thể biến mất vào hư không.

Cùng lúc đó có một khối thân thể khác xuất hiện thay thế cậu, bị nghiền dưới bánh xe tải.

Rất nhanh mọi người liền vây quanh ngõ nhỏ, nghị luận ầm ĩ.

….

Thân thể Cố Tá đột nhiên rớt xuống trên mặt đất làm cậu đau đến nhe răng trợn mắt. Tuy vậy chút đau đớn này làm cậu yên tâm chán, may sao sau khi bị xe tải cán mà mạng nhỏ vẫn còn.

Phủi đi tí bụi trên mông, cậu đứng lên chuẩn bị đi tìm túi đồ ăn bị rớt ra ngoài, nhưng khi cậu nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh liền mở to mắt, lắp bắp kinh hãi.

Cửa sổ gỗ chạm khắc hoa, bàn ghế cổ kính, đây là nơi nào vậy?

Cố Tá thấy có điềm không ổn, khi nãy bị xe đâm nhưng không đến mức bị đâm bay vào phòng chứ? Phòng này cũng không hề bị hư hỏng tí nào!

Sau đó Cố Tá nhanh chóng liếc nhìn xung quanh liền phát hiện trên giường có một người đang nằm.

Cậu lập tức chạy qua muốn hỏi thăm tình huống hiện tại.

Chỉ là trong lòng Cố Tá có chút chột dạ, vẫn cảm thấy có gì đó sai sai….Chờ đến khi cậu đi tới mép giường, nhìn thấy người đang nằm liền sửng sốt.

Ai đây? Sao giống cậu như cùng một khuôn đúc ra vậy?

Trên giường có một thiếu niên sắc mặt trắng bệch, thần sắc bình tĩnh u buồn.

Mặt Cố Tá cũng trắng đi theo.

Thiếu niên này không phải đã chết rồi đấy chứ?

Sau khi bình tĩnh lại, cậu dồn hết can đảm duỗi tay ra dưới chóp mũi thiếu niên, cả người lập tức liền bất ổn.

Má ơi, quả nhiên là đã chết rồi, nếu giờ có người xông vào cậu có mười cái miệng cũng không chứng minh được. Hơn nữa hai người giống nhau như vậy, nhìn thi thể kia cứ như là nhìn thi thể mình vậy, thật là cảm giác!

Cố Tá liên tiếp lùi vài bước, đi đến của sổ nhòm. Đây giống như một tiểu viện hẻo lánh, không một bóng người, nhưng nhìn xa ra chút vẫn thấy có vài bóng người lập lòe.

Nhất thời tâm tình cậu phức tạp rối ren.

Lấy thị lực 10/10 của cậu đảm bảo mấy bóng người đó toàn bộ đều mặc đồ cổ trang!

Vậy nên….

Cho dù Cố Tá không muốn tin tưởng, cuối cùng vẫn phải đưa ra suy đoán kinh hãi thế tục.

Cậu bị te tông, tông bay về thời cổ đại rồi! Vậy cũng nhanh quá đi, ba vẫn còn chờ cậu ở nhà, ai cmn muốn xuyên không!

Nghĩ tới ba cùng cậu sông nương tựa lẫn nhau hiện tại sẽ có bao nhiêu khổ sở, trong lòng Cố Tá lại càng khó chịu.

Rõ ràng không phải là như vậy, hôm nay ở Hồi Xuân Đường cậu không phải bị yêu cầu xử lí nhiều một ít dược liệu sao? Tự dưng xảy ra chuyện này vậy trời,... Cố Tá thất hồn lạc phách ngồi trên ghế vuông, cho dù là bị xe tải tông cho bị thương cũng tốt hơn so với xuyên không.

Từ từ.

Sắc mặt Cố Tá càng tái nhợt.

Bị xe tông.

Cậu không nhớ lầm, rõ ràng cậu đã bị xe tông, cũng cảm giác cơ thể đau đơn cùng cực, nhưng mà hiện tại trên người một vết thương bé bằng móng tay cũng không có, không khoa học tí nào!

Chẳng lẽ trên đường xuyên có lực lượng thần bí gì đó?

Cố Tá không rõ, trong long đang rối như tơ vò, cũng chẳng biết sau này sống như thế nào.

Thi thể trên giường giống cậu y như đúc, là trùng hợp hay có sắp đặt? Chẳng lẽ giống như trong tiểu thuyết muốn cậu thay thế thân phận của thi thể?

Bỗng dung trong đầu Cố Tá hiện lên một hàng chữ.

[ Hệ thống luyện dược, sau khi nhận chủ có thể giúp kí chủ trở thành thiên sư luyện dược. hệ thống hiện tại ở trong não bộ kí chủ vẫn chưa kích hoạt. Khi kí chủ cận kề cái chết, hệ thống đưa kí chủ đến Thiên Võ đại lục Thương Vân quốc và chữa trị thân thể cho kí chủ. Xin hỏi, cậu có đồng ý kích hoạt hệ thống, tiến hành nhận chủ?]

Cố Tá có điểm hoảng loạn.

Cậu véo ngón tay buộc bản thân bình tĩnh lại, tiếp tục câu thông với đồ vật trong não.

Cậu trực tiếp nghĩ: Làm sao để nhận chủ, nhận chủ xong ta được cái gì? Ta có thể trở về nhà không? Nếu không nhận chủ thì làm sao?

[ Sau khi nhận chủ hệ thống sẽ cung cấp các phương pháp luyện dược, khiến kí chủ hoàn thành nhiện vụ tương ứng, trở thành luyện dược sư xuất xắc nhất. Nếu kí chủ nỗ lực, có thể dựa vào lực lượng của chính bản thân để trở về. Nếu muốn nhận chủ, kí chủ chỉ cần đồng ý là hoàn thành. Nếu không đồng ý, hệ thống sẽ tự động thoát ly, để cho kí chủ một mình sinh tồn.]

Cố Tá sửng sốt.

Một mình sinh tồn... chính là vứt mình ở đây đúng không?

Tuy rằng không rõ hệ thông luyện dược là cái quái gì, nhưng có thể dẫn cậu xuyên không, còn có thể đưa hắn thành luyện dược sư giỏi nhất, đã tương đương với bàn tay vàng rồi, ngu mới không lấy.

Nhưng Cố Tá vẫn cảnh giác hỏi: Sau khi nhận chủ có hạn chế gì với ta không? Khi làm nhiệm vụ có bị đe dọa tính mạng không?

[ Trong thời gian quy định mà không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị hệ thống xóa bỏ.]

Cố Tá: “......”

Biết ngay là sẽ nguy hiểm mà.

Hay là thôi không cần nhận chủ nữa... cậu sợ chết lắm.

[ Phúc họa tương y, thỉnh kí chủ cản trọng suy xét, cơ hội chỉ có một lần, dù sao đại lục này cũng không an toàn.]

Cố Tá lại do dự,

[ Năng lượng của hrrj thống không đủ, chỉ còn nữa canh giờ, hệ thống sắp lâm vào ngủ say, thỉnh kí chủ mau chóng suy xét. Sau nửa canh giờ mà không có đáp án tự động coi kí chủ từ bỏ.]

Cố Tá càng do dự.

Nếu nhận chủ mà không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ chết, không nhận chủ thế giới này cũng chẳng an toàn.

Nhưng rốt cuộc có bao nhiêu nguy hiểm, cậu một mình có thể sống được không? Nhiệm vụ có khó không? Bây giờ cái gì cậu cũng không biết, số tin tức ít ỏi không thể đưa ra quyết định được!

Không có bằng chứng xác thực, cậu mức chứng sợ hãi chọn lựa mất rồi.

[ Kí chủ tiếp xúc thi thể trên giường có thể lấy được kí ức của đối phương, xem xong thì quyết định có nên nhận chủ hay không.]

Cố Tá giật giật khóe miệng.

Thế giới này điên vậy à, sờ thi thể mà cũng nhận được kí ức của đối phương?

[ Đương nhiên không.]

Nói cách khác, năng lực này là của hệ thống? Vậy thì còn ổn.

May thi thể kia không có mùi tử thi, càng không biểu diễn một màn xác chết vùng dậy....

Bơm thêm chút can đảm, Cố Tá nhanh chân bước tới, ấn lên mu bàn tay thi thể.

Vừa ấn xuống, vô số tin tức như thủy triều ùa vào đầu óc cậu, trướng đến đau cả đầu, buộc cậu lùi lại mấy bước. Rất nhanh, mấy tin tức đó giống như thuộc về cậu vậy. toàn bộ đều bị hấp thu.

Sau đó gân xanh trên trán Cố Tá nhảy lên.

...... Cậu rốt cuộc có bao nhiêu xui xẻo chứ!

Thế giới này chính là một bi kịch, nói thẳng ra là loại không có luật pháp. Cổ đại võ hiệp tuy rằng luyện võ mặc kệ lệnh cấm, nhưng ít nhất người ta còn có chữ “ Hiệp”, còn đây trần trụi là thế giới cá lớn nuốt cá bé, dùng võ vi tôn!

Ở chỗ này bá tánh bình thường nếu như bị đánh chết căn bản không có chỗ để kêu oan, chỉ có Võ Gỉa mới được để ý, thực lực càng cao thì càng được tôn kính và coi trọng. Còn có thể bảo vệ người nhà, kiếm tiền đầy túi, tuổi thọ tăng cao.

May mắn duy nhất là tuy Võ Gỉa có năng lực cường đại nhưng nắm giữ đại lục này vẫn là các đế quốc. Mặc dù là xã hội phong kiến, tốt xấu gì vẫn có thành trì, vẫn có luật pháp ở mức độ nhất định để bá tánh có thể an tâm sinh sống. 

Nhưng mảnh đại lục này thượng võ vi phong nếu hoàn toàn không có biện pháp tập võ vận khí tốt thì có thể bình thường mà sống vẫn khí xấu thì chết.

Tự do là không có tài sản cũng có thể bị bóc lột rất có thể 1 lời không hợp là sẽ mất mạng.

Đơn giản mà nói chính là rất dễ chết

Mà chưa bỏ võ giả còn có 1 loại người so với võ giả càng được tôn kính đó là luyện dược sư bởi vì võ giả trong lúc tập mỗi 1 giai đoạn đều cần có 1 lượng đan nhất định để tăng lên thực lực của chính mình gọi là đan dược. Mà loại này là do luyện dược sư luyện chế. Đồng thời. Cũng không phải chăm chỉ nỗ lực liền có thể trở thành nguyện dược sư điều kiện tiên quyết là ở 2 tay. Huyệt vị có 1 loại dược châu. Nếu. Không thì không có cách nào chạy vuốt được dược khí.

Nhưng mảnh đại lục này thượng võ vi phong, nếu hoàn toàn không có biện pháp tập võ, vận khí tốt thì có thể bình thường mà sống, vận khí xấu thì chết không có chỗ chôn.

Tự do thân thể là không có, tài sản tích lũy bị người khác bóc lột, rất có thể 1 lời không hợp là sẽ mất mạng.

Đơn giản mà nói chính là rất dễ chết.

Mà trừ bỏ Võ Giả còn có một loại người so với Võ Giả càng được tôn kính, đó là luyện dược sư. Bởi vì võ giả trong lúc tu luyện mỗi một giai đoạn đều cần có một lượng đan nhất định để tăng lên thực lực của chính mình, gọi là đan dược. Mà loại đan này là do luyện dược sư luyện chế. Đồng thời, cũng không phải cứ chăm chỉ nỗ lực liền có thể trở thành luyện dược sư, điều kiện tiên quyết là ở huyệt vị hai tay có dược châu. Nếu không thì không có cách nào chải vuốt được dược khí. Dù có không nổ lò thì đan dược luyện ra cũng không có tác dụng đối với võ giả.

Cố tình người có được dược châu vô cùng hiếm, thuộc loại vạn người có một, địa vị đương nhiên rất cao.

Có thể nói, nếu có hệ thống luyện dược ở đây, Cố Tá liền có thể trở thành luyện dược sư. Xem như có cái nghề, sẽ không bị người tùy tiện giết chết, độ an toàn rất bảo đảm.

Cố Tá cũng không ngu, tuy rằng cậu không phải là người ở thế giới này nhưng hệ thống dám để cho cậu luyện dược thi khẳng định cơ thể cậu có dược châu. Cứ coi như không có dược châu thì hệ thống cũng sẽ giúp đỡ cậu luyện được đan.

Xem ra, nếu như không tiếp thu nhận chủ thì đúng là sẽ chết sớm.

Cố Tá nhận mệnh. 

Thôi, dù sao cũng phải tìm ra một con đường sống. 

Cậu liền mở miệng: “ Đồng ý nhận chủ.”

Ngay sau đó một cảm giác huyền diệu trong nháy mắt tỏa ra toàn bộ cơ thể cậu. Đột nhiên ở trong óc nhiều ra một vài thứ.

Hơn nữa, tuy rằng cậu không thể khống chế thứ này nhưng có thể cảm giác được mình cùng nó tâm liên tương thông. Rất là thường thần kỳ. 

Đây chính là hệ thống?


-Tui đã đọc truyện này cách đây lâu lắm rồi. Dạo này rảnh ngồi tập tành edit các kiểu. Đây là bản chuyển ngữ nên chỉ đúng 60% thôi vì tui không biết tiếng trung.

Editor: MDKH

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play