Có cách thức rồi, còn cần người để làm việc nữa. Anh ta nhìn trúng mấy người làm thuê vốn làm công việc vớt xác, trong số đó có ông chú bảo vệ Vương.
Chú Vương làm thuê địa phương hơn 20 năm trước, ông ta to gan lớn mật, không ngại bẩn thỉu, trước kia từng làm công việc vớt xác giúp người ta. Một lần tình cờ gặp ông chủ Hà, ông chủ Hà trả lương cao nên ông ta xung phong đảm nhận việc canh gác phòng trữ xác.
Chú Vương nói rằng lúc đầu họ vẫn sợ bị nghi ngờ, dàn dựng, đưa một số xác chết đi hỏa táng khi nhà tang lễ tương đối rảnh rỗi. Nhưng dần dần, họ nhận ra kể cả họ không đưa thi thể đến nhà tang lễ thì cũng không có ai đến hỏi thăm. Thế nên, một “chợ đen xác chết” gần như nửa công khai đã được hình thành tại địa phương, từng xác chết trôi nổi hoặc xác chết bên vệ đường được lưu động trong chuỗi cung ứng này. Họ lúc còn sống cũng có thể là người thân thích của một người nào đó, một gia đình nào đó, sau khi chết, họ theo dòng nước hoặc chuyền qua tay nhiều người bị đưa đến “chợ đen xác chết”, chờ đợi được mua về để thỏa mãn các loại nhu cầu của người mua.
Trong ngăn kéo bàn của ông chú bảo vệ có một cuốn sổ tay bìa cứng ghi chép lại các biên bản giao dịch của “chợ đen xác chết”. Bên trên ghi rõ ngày nào, tháng nào, xác chết được nhận vào từ đâu, đưa đến đâu, có dòng chữ còn có một đường gạch ngang nằm trên.
Mỗi đường gạch ngang biểu thị cho một thi thể đã được bán đi.
Còn về việc có phải cái bị đánh dấu đã được bán đi hay không thì không ai biết.
Trong “chợ đen xác chết”, Lý Hiên chỉ nhìn thấy hơn chục xác chết, mà cuốn sổ mỏng lại chứa manh mối của hàng trăm xác chết. Nói cách khác, chỉ riêng năm nay họ đã bán ra gần trăm thi thể rồi, mà những thi thể trước đó đã bị bán đi đâu, đã không thể nào tra ra nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT