Thích Mê im lặng, khẽ nhếch môi, cướp tiền mừng từ tay Trần Bán Tiên rồi xoay người bỏ chạy.
Trông hai người đàn ông còn đang sững sờ, Trần Bán Tiên đã kích động hô to: "Các anh còn đứng ngơ ngác ở đó à, tiền mừng phúng viếng bị người ta cướp rồi, chủ nhà sẽ gặp xui xẻo đó, các anh còn không mau cướp lại đi."
Bọn họ nghe vậy thì vội vàng đuổi theo, bấy giờ bóng dáng của Thích Mê đã mất hút, bọn họ đành phải chia ra hai nhóm để đuổi theo.
Trần Bán Tiên thò đầu nhìn, khẽ lẩm bẩm: "Cô gái đó nhanh nhẹn thật, chỉ thoáng chốc mà đã chạy mất hút."
Anh ta dời tầm mắt, vừa mới quay đầu lại thì nhận ra Thích Mê đã chạy một vòng và đang đi đến từ chỗ ngoặt của ngôi nhà, tay vẫn còn nghịch tiền mừng nọ: "Anh cũng giỏi nhỉ, giả vờ giả vịt mà lại chẳng có bao bao nhiêu tiền, chỉ mỗi một xu."
Dứt lời, cô ném tiền mừng cho anh ta.
Trần Bán Tiên chật vật chụp được, vội vàng bỏ vào túi, hừ lạnh: "Nhà họ Khoái không cho tôi ăn thì tôi cho bọn họ một xu đã tốt bụng lắm rồi biết không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT