Thích Mê mỉm cười, cũng bắt chước giọng điệu của chị Lê, lặp lại: "Đúng thế, tôi sẽ không làm chuyện trộm gà bắt chó đâu."
Nhận ra cả hai đang quở trách mình, chân mày đen của Trần Bán Tiên nhăn tít, trách móc nói: "Nào có, sao lại nhằm vào tôi chứ? Thôi, các người cao quý nên không ăn đồ ăn của người chết, vậy thì các người cũng chớ nghĩ đến chuyện những ngày sau bọn trẻ sẽ phải chuẩn bị ăn rau cỏ với các người nhé?"
"Chị Lê à, chẳng phải chị cũng không biết đồ ăn nhà họ Khoái từ đâu ra sao, dẫu sao bọn họ đều cúng cho người chết mà, hoặc là làm sính lễ cho Phối Thiên Hôn, mọi người đều ăn thức ăn của người chết, tôi cũng vì sống sót nên ăn chút đồ ăn thức uống thì sao lại gọi là trộm chứ?"
Chị Lê mấp máy môi nhưng dường như không thể phản bác, trầm mặc.
Thích Mê nghe vậy thì ngẫm nghĩ, trái lại cô đã nảy sinh hứng thú đối với thức ăn của nhà họ Khoái: "Gì mà thức ăn cúng cho người chết? Phối Thiên Hôn là sao?"
"Nếu muốn biết thì đi với tôi, dọc đường tôi sẽ kể cho cô nghe?" Nhận ra cô có hứng thú, Trần Bán Tiên chỉ bên ngoài.
Thích Mê suy tư chốc lát rồi tiến đến: "Thương lượng trước nhé, nếu như nó không thuyết phục được tôi thì tôi sẽ đi về ngay."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT