Cậu cùng Bạch Ngạn cùng nhau ngắm bầu trời xanh, mây trắng, khu vườn hoa trên chiếc xích đu tuyệt đẹp, nhưng Bạch Ngạn không bị lung lay. Cuối cùng, do Sở Hạ quá ồn ào, Bạch Ngạn đành bịt miệng cậu lại.
Tại biệt thự nhà họ Bạch, Bạch Nhất Cảnh quyết định hôm nay phải đến Tây Sơn để tìm cách cứu Lý Liên Tinh. Kế hoạch vạch ra đã bị hủy bỏ hoàn toàn, Bạch Nhất Cảnh chỉ giữ lại bốn chữ cho mình: “Hành sự tùy cơ ứng biến.”
Vừa bước ra khỏi cửa, Bạch Nhất Cảnh liền nhìn thấy chú của mình từ dưới lầu đi lên. Theo sau Bạch Ngạn là một mùi hương quen thuộc xộc vào mũi Bạch Nhất Cảnh, khiến đôi mắt cậu mở to, ngơ ngác nhìn Bạch Ngạn như thể gặp phải một điều gì quái lạ.
Nhận thấy sự khác thường của Bạch Nhất Cảnh, Bạch Ngạn lạnh lùng hỏi: “Có chuyện gì?”
Bạch Nhất Cảnh giật mình, vội vàng lắc đầu như cái trống bỏi: “Không có gì, không có gì đâu ạ.”
Bạch Ngạn thu hồi ánh mắt bước vào thư phòng. Bạch Nhất Cảnh thở phào, rồi nhanh chóng chạy xuống dưới, nói với quản gia: “Chắc chắn gần đây chú tôi có chuyện gì đó.”
Quản gia ngạc nhiên hỏi: “Thiếu gia nói vậy là sao?”
Bạch Nhất Cảnh vuốt cằm, nói giọng thâm trầm: “Hôm qua, tôi ngửi thấy trên người chú ấy có mùi lẩu cay, loại mùi mà đáy nồi còn sót lại sau khi ăn. Chắc chắn chú ấy đã ra ngoài cùng ai đó.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT