Bạch Ngạn không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn Sở Hạ. Dù cho Sở Hạ mặt dày cỡ nào, nhưng khi đối diện với ánh mắt trực diện như vậy, trong lòng cậu cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng. Cậu vội đi vào bếp, múc một chén cơm trắng mang ra, nhưng Bạch Ngạn vẫn không có ý định muốn ăn.
Anh ta muốn gì đây?
Sở Hạ nghĩ mãi không ra, cuối cùng quyết định bỏ qua. Sau khi ăn xong, cậu đứng dậy dọn dẹp bát đũa rồi hỏi Bạch Ngạn một lần nữa: “Bạch gia thực sự không muốn ăn chút gì sao?”
Bạch Ngạn ngồi bên cửa sổ, không trả lời.
Sở Hạ hơi thất vọng.
Sau khi rửa sạch bát đũa, cậu trở lại phòng khách, nằm dài trên sofa, vỗ nhẹ vào bụng mình, lấy điện thoại ra chơi game.
Đây chẳng phải là cuộc sống thần tiên mà cậu hằng mong đợi khi còn ở hệ thống trung tâm sao?
Chơi game một lúc, mí mắt Sở Hạ dần díu lại, trong trạng thái lơ mơ, cậu nghe thấy tiếng bước chân dần tiến lại gần. Bóng dáng Bạch Ngạn dưới ánh nắng mặt trời, bao phủ lên người anh. Sở Hạ mở rộng tay như muốn ôm lấy Bạch Ngạn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT