“Cái gì, làm sao có thể? Chưởng giáo sư huynh, đừng nghe lão thất phu đó châm ngòi!”
Vân Xu lo lắng nhìn sang Vân Dao: “Tiểu sư đệ, mau giải thích đi, nói rằng không phải ngươi làm. Ngươi sao có thể hại đại sư huynh chứ? Ai cũng có thể nhưng thì không!”
Vân Dao từ từ ngồi xuống, tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài trên trán Vân Khanh tiên quân: “Thật xin lỗi, đại sư huynh. Để không bị huynh phát hiện ta bỏ thuốc vào trà, tiểu sư đệ đành phải chịu chút vất vả, cùng uống chung hồ trà với huynh, cả hai chúng ta đều trúng độc.”
Nói xong, Vân Dao vươn tay ôm nhẹ lấy Vân Khanh, khẽ thì thầm bên tai: “Vân Dao thật hết lòng với đại sư huynh rồi nhỉ? Ngay cả trúng độc cũng cùng huynh. Chỉ tiếc, ta lại có giải dược.”
“Không! Vân Dao, ngươi đừng nói bậy, không phải ngươi, nhất định không phải ngươi!” Vân Xu như sắp sụp đổ. Đối mặt với tiểu sư đệ mà nàng yêu thương từ nhỏ, nàng không dám tin những gì đang xảy ra trước mắt.
“Thật tiếc, tứ sư tỷ. Đúng là ta.” Vẫn giọng điệu ngả ngớn thường ngày nhưng giờ lại trở nên khó hiểu và xa lạ vô cùng.
Trái tim Vân Xu như thắt lại. Bị chính tiểu sư đệ mà mình yêu thương từ bé phản bội, nỗi đau khiến nàng không thể tức giận, chỉ còn lại niềm thất vọng vô hạn. Nếu nàng còn đau như thế thì đại sư huynh – người yêu thương Vân Dao nhất – trong lòng giờ đây còn đau đớn đến nhường nào?
Vân Khanh nhắm mắt lại, cố gắng kìm nén cảm xúc. Hắn không thể tin những gì đang diễn ra trước mắt: “Tại sao?”
Giọng nói khàn khàn như bị mài mòn bởi đá sỏi. Trong lòng hắn có hàng ngàn điều muốn nói nhưng cuối cùng chỉ hỏi được câu này. Chỉ cần Vân Dao đưa ra một lý do, hắn sẽ tha thứ. Dù gì tiểu sư đệ vẫn còn trẻ, còn chưa hiểu hết lòng người hiểm ác. Có lẽ Vân Dao bị kẻ khác dụ dỗ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play