Hôm sau, lúc ăn sáng, tôi đưa hết túi kẹo to tướng đã mua cho Lục Kha Tri, hắn nhận lấy, ngẩn người một lúc, rồi đổi sang vẻ mặt ngạc nhiên, hả hê hỏi tôi có phải đã lên kế hoạch tỏ tình với hắn từ sớm đúng không.
Tôi không chảnh chọe nói “mơ hả” giống trước kia nữa, ngược lại còn gật đầu, tiện thể nói luôn tôi vốn định thổ lộ vào ngày sinh nhật của mình, cũng là ngày hai đứa sẽ đến Land’s End.
Lục Kha Tri trợn tròn mắt nhìn tôi, hắn tỏ vẻ vô cùng cảm động, cảm thán nói bọn tôi ăn ý thật, bởi vì hắn cũng định xin giảng hòa vào ngày đó.
Tôi bảo thật ra tôi đã đoán được sơ sơ rồi, nên hôm qua mới tranh thủ tình huống thiên thời địa lợi nhân hòa để tỏ tình trước nhằm chiếm ưu thế.
Sau khi ăn sáng xong, vì buổi sáng chúng tôi đều có tiết học, nên tôi vội vàng đuổi Lục Kha Tri về phòng thay đồ, sửa soạng một chút.
Tuy chỉ cách một cái hành lang, nhưng tôi vẫn ga lăng tiễn hắn về tới phòng.
Lục Kha Tri bám vào khung cửa chưa đóng lại, quay đầu cố ý nói với tôi bằng chất giọng nồng nàn thắm thiết: “Em tốt ghê.” Sau khi nói xong, chắc nghĩ chưa đủ tởm, nên hắn vừa lắc túi kẹo trong tay vừa nói thêm: “Lát nữa đến lớp, anh sẽ phát kẹo cưới cho mọi người, nói với họ đây là kẹo mà vợ anh mua, ăn siêu ngon.”
Tôi nói vô cùng qua quít: “Ok Ok Ok, được được được, anh vào đi, chào nhé.” Rồi đóng sầm cửa lại.
Trở về phòng, lúc lấy chìa khóa chuẩn bị mở cửa, khóe mắt tôi vừa khéo bắt được bóng dáng chuẩn bị ra ngoài của Quý Đồng.
Tôi bỗng nhận ra mình và Quý Đồng luôn gặp nhau trên hành lang.
Vừa thấy ánh mắt dò xét của anh ta, tôi chợt nhớ lại có lần đụng phải Quý Đồng, anh ta bèn hỏi có phải tôi đã ngủ với Lục Kha Tri hay không. Tôi đoán chắc chắn đối phương nhìn thấy dáng vẻ mặc đồ ngủ của mình nên muốn tới buôn chuyện đây mà.
Đúng như dự đoán, anh ta nghiêng đầu mỉm cười, sải bước dài tới trước mặt tôi, ra vẻ hiểu chuyện nói: “Tôi biết tôi biết, lần này lại là uống say nên cậu ta phải chăm sóc em chứ gì.”
Tôi trêu anh ta: “Anh chẳng biết gì sất, rõ ràng là chúng tôi ngủ với nhau.”
Quý Đồng khiếp sợ: “Ngủ chung hả?”
Tôi: “Ừ, là ngủ chung đó.”
Lúc này anh ta mới hiểu ý tôi: “Hai người quay lại rồi?”
Tôi mỉm cười.
Quý Đồng quan sát tôi một hồi, rồi thở dài nói: “Thôi em khỏi nói nữa, trạng thái sau khi yêu đương trông khác hẳn bình thường, hồng hào rực rỡ hơn, vừa nhìn là biết đang có chuyện vui.”
Tôi lập tức bật cười: “Anh im miệng đi, không phải anh vẫn luôn quan tâm tới tiến triển của tôi và Lục Kha Tri sao, thế nào, biết Cp mà mình ủng hộ ở bên nhau rồi, thuyền trưởng(*) như anh không bày tỏ chút gì à?”
(*Nguyên văn 粉头: người đứng đầu của nhóm fan hâm mộ.)
Quý Đồng gật đầu lia lịa: “Phải bày tỏ chứ, chắc chắn phải bày tỏ rồi.” Nói xong câu đó, Quý Đồng dừng lại một lúc, rồi hơi ngượng ngùng nói: “Tôi bày tỏ xong thì em cũng ủng hộ và trợ giúp Cp của tôi và Chu Trú đi, tôi cũng nghĩ cả tên cho Cp rồi, chính là Cp Cực Trú(*), siêu ngầu nhỉ.”
(*Cực Trú: 极昼 JiZhou đọc lên giống với tên ghép lại của Quý Đồng(Ji Tong) và Chu Trú (Zhou Zhou), 极昼 nghĩa là Ngày mặt trời không lặn.)
Tôi trịnh trọng giơ ba ngón tay lên trời thề thốt: “Tôi tuyên bố mình rất vinh hạnh được tham gia ngay vào đội quân chi viện Cực Trú, tôi thề sẽ nỗ lực dùng tình yêu và hòa bình để thúc đẩy sự phát triển của đội quân chi viện này.”
Quý Đồng cười đến gập cả người: “Trì Lê, em nói như sao chép ấy.”
Tôi hả hê nhướng mày, đầu năm nay, chỉ cần là dân mạng thì đều biết “khen bất chấp” nhé.
(*彩虹屁: ngôn ngữ mạng, dịch thô là “cái rắm cầu vồng, dụng ý chỉ fan khen idol, dù có thả rắm cũng như cầu vồng)(Dương Tử – 杨紫 VN Fanpage)
Nói đùa thế thôi, chứ tôi vẫn định làm tiếp công việc mai mối đó mà.
Bởi vì trong lúc nói chuyện với Chu Trú, tôi cảm nhận được hẳn là cậu ta có cảm tình với Quý Đồng, vậy nên cớ sao không làm chứ.
Thật ra tôi chỉ nói chuyện quay lại với Lục Kha Tri cho Quý Đồng, Chu Trú và một vài người bạn thân thiết biết.
Còn những người khác, tôi định cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên, phát hiện ra thì nói, không phát hiện thì thôi.
Trước kia, lúc mới hẹn hò với Lục Kha Tri, tôi đã ước mọi người trên toàn thế giới đều biết chúng tôi yêu nhau. Mặc dù không thể phô bày những bức hình chụp chung bạo dạn như những cặp đôi bình thường khác, nhưng tôi vẫn thường đăng một vài tấm ảnh mập mờ để truyền tải thông tin tôi đang rất hạnh phúc trong tình yêu với tất cả.
Lần quay lại này, tôi thấy mình trở nên cẩn trọng hơn, không muốn phô bày, cũng không muốn nói với ai cả, sau khi tự phân tích tâm lý, tôi nghĩ có thể là do tôi trân trọng tình cảm này hơn rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT